GỬI EM TRAI CỦA CHỊ,
NGƯỜI ĐÀN ÔNG SẼ LÀ TRỤ CỘT GIA ĐÌNH,
Em biết không đời này lạ lắm,
Có khi mình càng chẳng muốn làm lại cứ ấp ủ trong đầu,
Đàn ông nhiều việc khó giải quyết được hết rồi,
Mà có việc làm anh vẫn mãi cảm thấy khó,
Khó sao cho em gái vui,
Khó sao đổ bô cho em,
Khó sao tắm cho em bé,
Mà em bé dễ thương lắm,
Chẳng giống như chị lớn,
Bởi chị lớn là mẹ thứ hai,
Còn em gái giống người yêu em vậy,
Chị lại là người tình kiếp trước của ba đấy,
Biết thế em có ghét chị không!!?
Kiếp trước khác kiếp sau, nhưng kiếp sau lại là đánh giá cả cách sống kiếp trước,
Chúng ta gặp được nhau, là gia đình của nhau chính mối quan hệ mật thiết nhất, mà nếu muôn đời bỏ lỡ ta sẽ là trẻ mồ côi đấy,
Mà trẻ mồ côi lại khao khát gia đình biết bao,
Sẽ không bỏ cơ hội tìm lại cha mẹ đâu!!!
EM THẬT HIỀN BÊN MẸ!!!
Em sẽ thấy lạ, sao em muốn chọn một người như mẹ, như chị,
Nhưng toàn gặp phải người tệ hơn,
Bởi trong em đã có mẹ và chị rồi,
Người con gái mạnh mẹ, còn em có chút yếu đuối để nhượng bộ sự quan tâm khó chiều của cô ấy chứ!!!
Đó là bên trong, còn bên ngoài nhất định em phải là người đàn ông,
Chúng ta đã giống nhau theo cách riêng của mình!!!
Cả gia đình từ đời ông đến đời chúng ta đấy đều đã giống nhau như thế!!!
Em sẽ tin thấy người em yêu mà quên mất chị không!!?
Chị là giống ba nhất nè!!!
Bởi vậy,
Em cũng muốn gặp người giống ba mà thôi,
CON GÁI GIỐNG BA GIÀU BA HỌ MÀ,
Ta sẽ là gia đình lớn mà đúng không!!?
Còn chị nhất định phải lấy chồng, và,
Chị cũng sẽ tìm một người giống ba,
Sao người ấy có thể giống mẹ được, kì lắm!!
Em chẳng có thời gian bên ba, bởi ba còn chưa lớn,
Còn chưa giải quyết được việc của mình kia mà,
Đàn ông như đứa trẻ cần phụ nữ dạy dỗ,
Nhưng đàn ông lúc nào cũng muốn chứng minh điều ngược lại cơ,
Nếu mà em hèn nhát, chỉ cạnh khóe với phụ nữ
Đó đâu phải đàn ông!!?
Nhất định ta sẽ gặp lại ba,
Lúc ba đã trưởng thành và chỉ lại những điều hay ho với em đấy!!! Dù ông có đang ở đâu đi chăng nữa!!
Chị biết mình sai,
Vì chẳng thể làm gương với em,
Chỉ mong gặp được anh cho em,
Người anh khiến em cảm thấy nể phục,
Chị chẳng thể làm anh, giống mẹ chẳng thể thay thế cho ba được!!!
Ngày hôm nay em làm chị sợ lắm, bởi sợ trong tương lai em sẽ làm hơn thế thì sao,
Chị sợ lời Thiên hạ nói đúng,
Vậy chả nhẽ chị đã sống sai,
Để giống như lây cho em sự xấu xa,
Tức nước vỡ bờ,
Chắc em cũng chẳng thích ngồi giữa để làm hài lòng người khác phải không?,
Ôi em trai của chị!!!
Biết lớn nhưng chưa biết khôn,
Bởi cái khôn và thông minh cũng tương tự thôi mà!!
Nếu ta sử dụng không đúng,
Nó sẽ thành của thừa, và biến mình thành nô lệ của đồng tiền mà thôi!!!
Chi cũng thích khoe, những gì mình đã thực sự làm được mà không hề hối tiếc về nó,
Ảnh mạng
Đời chị lắm phong trần, nhưng chỉ được vài năm là chị đã nhớ mẹ và em rồi,
Chị nói rằng cái gì đã ở trong đầu, thì nhất định chị sẽ làm nó,
Chị bảo em phải chịu trách nhiệm với điều mình làm,
Em càng tức giận hơn phải không!!?
Em đang dạy chị những điều em thấy đúng từ người khác, nhưng còn chị, chị chỉ muốn tự dạy và nhắc nhở chính mình mà thôi,
Đáng lẽ gia đình đã sai hết từ lần này sang lần khác, mọi người đều phải gặp sự đau đớn này để lớn,
Để hiểu nỗi đau của người thân em à!!!
Người ngoài kia sao hiểu được,
Trông em như một kẻ nhu nhược,
Nhìn chị như một kẻ điên,
Đáng lẽ như cách ta từng chịu đừng, và từng sống, bây giờ ta phải hạnh phúc từng ngày,
Cũng bởi sự chia cắt, mà ta không được trọn vẹn,
Điều muốn nói cũng không rõ ràng mà vô cùng lủng củng với người khác,
Cũng bởi họ đâu phải người thân của ta,
Sao ta lại có thể đối xử và quan tâm người dưng, trong khi không thể làm điều đó với gia đình,
Một trận cãi nhau mất hết tình bạn,
Nhưng nếu mẹ đuổi em đi mà em đi thật,
Mẹ sẽ suốt đời hối tiếc, mà đau đớn cả cuộc đời,
Lúc ta đi thỏa mãn lắm,
Nhưng lúc về đã chẳng còn thấy mẹ và chị đâu nữa,
Hãy nhớ em sẽ phải lớn và trưởng thành,
Đôi người sống vì mẹ chẳng thể thoát khỏi vỏ bọc đó,
Chắc em cũng sợ, và mẹ cũng sợ,
Nhưng sự hiếu thảo thì đâu phải vỏ bọc,
Ta âm thầm mong gia đình hạnh phúc, và âm thầm khiến họ vui,
Chiếc bánh sinh nhật ấy chắc hẳn là mẹ vui,
Nếu chị giận mẹ lâu, có phải cái bánh ấy đã vào thùng rác, do chính đôi tay chị như ngày hôm nay em làm không!!?
Đôi khi mẹ cố tỏ ra bình tĩnh và chị em mình cũng thế,
Kẻ ngoài tham của người nên hại mình,
Mình có thể là mình mà cũng có thể là kẻ đó,
Lợi dụng sự đau khổ của mình để phá hoại,
Ta như kẻ tiếp tay cho chúng, nhất định ta phải làm ngược lại,
Nhưng đừng biến nó thành chiếc mặt nạ, sẽ mệt mỏi lắm,
Đó là người ngoài, còn bây giờ,
Hãy nghe lời chị lần cuối, bởi sau này em sẽ có người bên cạnh suốt đời nhắc nhở yêu thương, chứ không phải là mẹ hay chị nữa!!
Đôi khi em còn có anh, và anh ấy cũng hiểu tình thân, sự hiếu thảo là gì!!?
Bởi anh ấy cũng từng như em mà đúng không!! ?
Lúc đó giống như gọi cho ông bà, người con gái của em sẽ nhắc em làm điều ấy, thường xuyên!!!
Lúc ấy chắc hẳn người con gái ấy em đã chọn đúng, còn chị cũng thế,
Chị có anh để nói chuyện, về gia đình mình hay gia đình anh ấy, em cũng có anh để hỏi chuyện thầm kín của em,
Nghĩ đến chuyện ấy chị vui biết bao!!!,
Giờ đây anh ấy còn chưa lớn sao em lớn được nè!!!
Nhớ ngoan nhé,
Tại sao!!?
Tại ngoan em sẽ gặp được em gái ngoan,
Còn nếu em đã hư bé ấy cũng hư theo mà thôi!!!
Mỗi ngày chị đều nhắc nhở bản thân phải nhớ đến gia đình, để mỗi khi giận họ, họ chị cần cười là chị nguôi ngay,
Mẹ sợ chị em mình giống ba,
Nhưng con hơn cha là nhà có phúc kia mà,
Mẹ hay tức giận, và hay nói ngược đời,
Chị tức thật,
Nhưng nhìn cách em hành xử sao giống quá, GC,
Hơn cha về học hành, em đã làm được rồi, chỉ có điều ở đời là chưa, cha ta chật vật vớ công việc, gái gú, rượu bia, thuốc lá và gia đình, em có muốn thế,
Chị biết em ngoan nhưng em hãy nghĩ đến những điều ta trải qua, và nỗ lực hơn nữa, như anh ấy nhắc chị vậy!!!
Hãy làm việc bổ ích trước khi tương lai tốt đẹp mới đến được,
Nếu ta bỏ lỡ, vì phút mệt mỏi, mà buông xuôi quá lâu, thì khó ai chấp nhận được!!!
Bởi em mệt hãy nằm nghỉ, và dành càng ít thời gian với game càng tốt, nó khiến em mệt hơn đấy,
Niềm vui trước mắt, mẹ buồn, chị không biết làm sao nhắc nhở em cho phải!!?
Bởi chị cũng ít chơi game mà,
Vừa học vừa chơi, chị biết em có lí do của mình,
Nhưng áp lực từ game, em đâu thể biết được khi đang hứng thú với nó,
Chị tin là em giải trí với kết quả của mình!!
Hãy chứng minh là em đúng, thì mới được công nhận thay vì điều em vừa làm!!
Như là sự quyến rũ đồng tiền đâu ai thoát được mà tham lam khi có nó quá nhiều đâu!!!
Cha ta bị cái bóng của ông ta quá lớn,
Giờ phút này chẳng phải em đang thay ba bảo vệ mẹ,
Nhưng đừng làm sao bỏ quên chị, chị buồn lắm, chị muốn tâm sự, nhưng lại bị gọi là nói nhiều,
Và chị cũng im lặng,
Đôi khi chị nói để sau đó em nghĩ lại, em biết chị buồn là được rồi!!!
Em là thích thế giới ngoài kia chạy kiếm tiền mà bỏ mẹ,
Thì thế giới ngoài kia sẽ đón chào em điều gì em biết chưa!!?,
Đẹp đi đôi với giàu, nhưng giàu lại đi đôi với tệ nạn và bệnh tật mà thôi!!!
Hãy sống khá giả và biết điều gì nên làm mà làm em nhé, nếu không sẽ nhức đầu mà nổi điên với mọi thứ trên đời thôi!!!
Mẹ khó nghĩ dạy chúng ta thế nào, vậy nên mẹ nói hết như một đứa trẻ vậy!!!
Thương mẹ nhiều, nên chị cũng muốn giận chút xíu thôi,
Đàn ông thích nhức đầu vì chuyện nhỏ nhặt ,
Còn phụ nữ thích nói và làm việc để quên đi,
Ngày xưa Cún của chị dễ thương lắm,
Vui vẻ với chị lắm,
Chị nói gì cũng nghe,
Sau này có vợ rồi sẽ vui với vợ mất,
Sao giờ không bỏ hết, mà coi chị là chị thực sự đi chứ!!!
Sự tức giận khiến người ta già và xấu nhanh,
Chị không thích tí nào,
Có bênh chị cũng đừng như chị em nhé,
Em coi chị người dưng cũng được,
Nhưng với mẹ, em phải lấy vợ và bỏ mẹ một mình hay sao!!?
Bởi thế chị ước mong ba sống lại, để lo cho mẹ một điều ấy thôi,
Chị chắc rằng mẹ sẽ chẳng như vậy với chị em mình,
Điều ước bé nhỏ ấy chị tin rằng mẹ mới sống được tới bây giờ, với chị em mình,
Mất cha còn cá mà ăn,
MẤT MẸ LÓT LÁ MÀ NẰM,
Chị nhớ rõ lời mẹ lắm,
Chưa quên điều dạy hay nào từ mẹ!!!
Người ngoài nghĩ gì chẳng sao,
Sao em nỡ nói chị thích nói đạo lí,
Đạo lí và lời khuyên nghe giống nhau lắm đúng không!!?
Chị không điên khi chia sẻ điều ấy với em đâu!!?
Ba bảo chị lớn lên sẽ hiểu,
Còn hứa dạy chị tiếng Đức,
Chị tự hỏi những lời ấy, ba vẫn chưa làm được,
Chị không hứa,
Nhưng gần như đã làm được hết những điều ba muốn khi còn sống, dành cho chị,
Điều ước này hi vọng sẽ không đến lúc chị chết mới thực hiện được chứ!!?
Thôi, BA là tương lai của chúng ta, là chàng rể và nàng dâu tuyệt vời dành cho họ!!!
Dẹp đi cái gọi là, ai cũng KHÔN NHÀ DẠI CHỢ,
Lần cuối bên nhau có mẹ,
Chị mẹ em mình nhịn xíu,
Chị đã nắm trong tay cách giải rồi!!!
Mẹ vui vẻ chị vui lắm,
Em cũng vậy nha!!!
24/4, TPHCM.
LÊ KIM
Mẹ nói con người ta ngoan lắm,
Ăn đòn đỡ roi cho em,
Nay con bênh em chịu trận,
Rõ không phải lỗi mình,
Mà mẹ giận buồn lây,
Mẹ cứ hay giận hờn vu vơ,
Con biết mẹ chẳng muốn vậy,
Mà tức bực làm lây,
Mà sao vẫn hay dùng hành động để con biết mẹ giận lắm,
Con bỏ mặc, để cả nhà rùm beng, giận nhau đến vô tận,
Mẹ mới tỉnh ngộ sao!?,
Ở đời cha mẹ lắng nghe con mình là nhục,
Vậy ai mẹ mới dễ làm lành,
Mẹ tổn thương lần một lần hai,
Nhưng mất tụi con, dễ đau lòng cả đời,
Con đỡ đòn cho em bằng lời nói,
Lời nói cay độc hơn giết người mẹ ơi!!,
Con nghĩ mẹ chẳng muốn vậy,
Chỉ là chưa kiểm soát được bản thân,
Con mong mẹ khuyên mình,
Nhưng có là giải thoát,
Khi mẹ lớn lòng mà hành con,
Ra ngoài kia dám hành ai,
Nhưng nhất quyết chả bao giờ sống cùng,
Sống bên nhau chia sẻ,
Đến lúc có người bảo vệ mẹ ngay,
Mẹ chẳng thích nói chuyện,
Dù con đã cố thành lắm lời,
Nhất quyết muốn nói một mình,
Mẹ hiền dịu chưa lâu, gọi điện ngay đổ thừa,
Con biết chẳng phải mẹ,
Bởi con đã chứng kiến một lần rồi,
Những người vợ ngây thơ,
Nay sao lớn mà tâm hồn vẫn nhỏ,
Ngỡ chẳng dạy được con là lập tức hù dọa,
Nói chuyện bình thường chẳng được,
Nhất định muốn người im,
Bảo rằng mẹ hiểu rồi,
Nhưng lòng nhất chẳng đổi,
Tu đây là tâm dưỡng tính,
Đừng mê tín mẹ ơi,
Con chẳng thể nói mẹ, nghe con một chút thôi,
Mẹ thay đổi hành vi, hành vi con mới ổn,
Đừng trù ẻo người,
Mà quên mất tình thân,
Bệnh con là tâm bệnh,
Cả nhà cùng hết ngay,
Hỏi cùng mày làm được gì!!?
Vậy đâu phải tình thân,
Thấy con mình buồn bã,
Nhận ra ngay buồn cùng,
Đó là mẹ đã hiểu con rồi đó,
Sao lại dùng tức giận để chống chế đứa con,
Đang thương mẹ nhiều lắm,
Nó buồn khóc lóc ỉ ôi,
Bảo nhức đầu không chịu nổi,
Thì gầm lên như mãnh thú,
Chỉ có thú sợ thôi,
Tụi con là con người,
Sao mẹ nhìn ra thú,
Muốn đuổi ra khỏi nhà là đuổi,
Hù thôi nhưng sẽ là thật nếu mẹ cứ đuổi tụi con hoài,
Giờ phút mẹ sinh ra con,
Mẹ đã là mẹ con rồi!!!
Mẹ lớn hơn con mãi mãi,
Mẹ nuôi dạy ra sao, con nghe lời chẳng họa,
Giờ phút này con biết mẹ chẳng như vậy đâu!!
Chỉ đặt cái tôi mình lên hàng đầu,
Mẹ thấy con nói đúng, nhưng chẳng nghe khó lòng, thấu được đến tim con,
Mẹ nhất định cùng con vượt qua mọi hố sâu,
Không phải giống mẹ của người,
Khen con mình nơi đâu, con chẳng biết,
Nghĩ khen nó chẳng ích gì,
Nhìn thấy thứ trước mắt,
Sự thật mất lòng mẹ ơi,
Nếu giờ phút này mẹ sợ con,
Cả đời con chẳng còn,
Mẹ Ba và cả Em,
Con yêu cả nhà mình,
Dù tha thứ là dư thì con nhất thiết phải tha thứ,
Mẹ cùng con nhé mẹ!!!
Người cuối cùng trong tim, con,
Mãi mãi là cục thịt dư,
Nhưng đừng vì dư tốn của,
Mà xin đừng bỏ con đi,
Con nhất định khôn lớn, để mẹ mừng,
Nhưng xin mẹ đừng vì con,
Mẹ không muốn làm mẹ, một đứa con như con!!!
Bởi đó không phải là mẹ,
Khi bao dung và che chở, một em bé dễ thương!!!
Đừng để kẻ lạ lợi dụng,
Bởi ta biết NHÂN QUẢ cho ta,
Làm điều gì cũng thận,
Trọng sức khỏe khó chăng?,
Như không uống nước không chết,
Nhưng không đi tiểu mới là chết,
Thế giới bảo không ăn chết,
Ta bảo không thải ra chết hơn!!!
Mẹ nhớ đau lòng rồi lại hết,
Con vui lắm mẹ ơi!!!,
Bởi biết con nhắc lại bởi con đâu phải người dưng,
Con sống với mẹ mới có chuyện kể lại mà,
Kể sao mẹ bảo con hận,
Lòng con có an vui bao giờ!!!
Mẹ biết chuyện ấy đau lòng,
Sao con nhắc làm mẹ luân chuyên,
Mẹ phải biết để mẹ sửa cùng con,
Để chuyện ấy không bao giờ xẩy ra nữa!!!
Mẹ nha!!!
CÔVID - CÓ ỔN ĐỊNH VÌ GẶP ĐƯỢC CHÍNH MÌNH TRONG GIA ĐÌNH!!!
Đời này luôn có ba ngôi trong một mối quan hệ,
Người nào rời đi nơi đó buồn lắm!!!
Cha mẹ ông bà anh chợ em đều là người một nhà cả mà,
Chị có thể thay mẹ chăm em, em trai có thể thay cha chăm sóc mẹ,
Chị thương em, em thương chị, mẹ thương cả hai!!!
Ta xa cha cùng nhau, nhưng chị thương em hơn em thương chị có sao!!?
Bởi chị từng được hưởng những thứ em không có,
Biết ngoài kia nếu không có bạn em sẽ buồn lắm,
Nhưng đừng vì ai mà bỏ chị và mẹ em nhé,
Chị không kéo em khỏi mẹ đâu, chị hứa với em đấy!!
Bởi sao mẹ có thể một mình khi không có cha ta bên cạnh,
Khi nào có cha ta để họ bên nhau suốt kiếp, còn ta nhất định sẽ đưa nàng dâu chàng rể thật ngoan về cùng!!!
Cha ta cả đời phong ba bão tố, do ông ta quá tuyệt rồi,
Ta xa cha ta cũng êm đềm nhưng nay dông tố lại nổi lên,
Ta quyết chiến thắng con thú dữ trong người mình,
Lúc đầu ta thấy khó nhưng nay ta đã có cách rồi,
Chị sẽ bảo vệ em,
Em sẽ bảo vệ mẹ,
Mẹ sẽ bảo vệ cha, cha ta bảo vệ bà,
Bà bảo vệ ông,
Và ông ta sẽ bảo vệ cả gia đình!!!
Còn nhà ngoại ta nữa ta sẽ không bao giờ cô đơn!!!
Ai cũng có nhiệm vụ của mình,
Nghĩ thôi đã thấy tuyệt rồi phải không!?,
Em yêu của chị!!!
Eary Ly.
THỬ THÁCH - CHUYỆN CỦA RIÊNG NHƯNG LẠI CHẲNG RIÊNG,
Thất bại là chuyện của trời,
Thành công là chuyện của mình,
Vấp ngã là chuyện nhịp đau,
Đứng lên là quên đi cái đau ấy,
Giúp đỡ là cho đi, ngoảnh mặt làm ngơ có lí do chẳng sao,
Thân xác hoang tàn tỏ ra vẻ vui,
Người vui nhất giữ được nụ cười,
Thần giao cách cảm não ngơi,
Người một nhà cớ sao bực tức hoài,
Kẻ xấu cười trên nỗi đau người khác,
Khôn nhà dại chờ ai cười ai,
Cười cha mẹ chẳng biết dạy con,
Để người ngoài dạy dễ mất con rồi,
Anh chị làm gương cha mẹ nhờ,
Cha mẹ thờ ơ có phải chẳng thương!!?
Theo chân người giỏi như ngựa chạy nhanh,
Để cha mẹ hầu tận răng xui rồi,
Đợi cơm bưng nước rót dễ ăn còn đồ thừa, ai ăn, cha mẹ thôi,
Cớ gì coi mình là thần tiên quên ơn,
Ơn cha sanh mẹ đẻ nuôi dưỡng,
Quên anh chị cô chú bác vui mừng thay,
Họ hàng đếm không kể xiết,
Người dưng là ai rõ chưa gặp bao giờ,
Cẩn trọng thay lời ngọt ngào thấu xương,
Nguy hiểm đến rùng mình rã thân đi,
Đi theo kẻ bắt cóc khó ra, toàn phạt,
Cha mẹ thử lòng, làm xong thưởng ngay,
Theo chân người tài đừng trông mặt bắt hình dong,
Hãy nhìn hành vi cử chỉ lễ độ với Người,
Người thân nào dễ có đâu, cô đơn mồ côi thất thế tình thương, thiệt thòi chẳng ai có thay,
Miệng than thở suốt ngày ích gì hãy trân trọng,
Con nuôi nhà giàu hưởng tiền chẳng hưởng thân xác mẹ cha,
Lòng vẫn cô độc nơi người dưng ơn lâm tòng,
Nên dâu rể là người dưng nhưng có cháu con cả nhà cùng vui, ấy đã là kết máu đào rồi!!!
Hỏi kẻ vào nhà như ong cáo,
Dòm nhà để nuôi thêm tay áo,
Chực chờ cướp của, rồi đi ngay,
Không thử thách thử lòng đặng sao!!?
Đứa con ngờ nghệch đưa vào,
Tán gia bại sản hỏi cha mẹ sao không ép con,
Ép duyên chẳng được, con bảo ép duyên,
Thôi con đã tin duyên phận hãy tự đi tìm,
Cha mẹ quản đến vậy mà thôi,
Con đi tìm ai, như thế nào cha mẹ chẳng biết sao!!?
Từng bước vẫn chỉ có một sao chọn lầm được chứ!!?
Con vẫn vậy dại khờ, người tốt bỏ qua là mất rồi,
Nay con khóc cha mẹ thương sao!!!
Con bảo chẳng muốn sống nữa, vì khó khăn trước mắt chẳng ai đi cùng,
Con đi theo chúng bạn ăn chơi,
Có phải người ấy ép con vào!!!?
Lòng người sao dễ đổi thay, sao con vẫn âm thầm theo,
Nghĩ vậy mà lòng người bắt đầu chấp nhận con người thật của mình,
Bởi trước nay lòng con chẳng thay, nhưng nay sao khó chấp nhận khi trở lại làm sao!!!
Hỏi người biết anh là ai, vì sao lại rời đi!!?
Người nói rằng phải thực hiện thử thách rồi mới về,
Sự ngông cuồng ấy nhất định phải biết lí do,
Nếu không cả đời chúng ta sẽ không bao giờ tin nhau được nữa!!!
Hiểu lầm chỉ nhỏ bé thôi, nhưng nếu không vượt qua nó, khó khăn sẽ là muôn đời!!
Kẻ ác rung đùi cười khinh, ta cứ tưng tưng cười điên,
Ngẩn ngơ nhìn người mình thương rời đi,
Ngẩn ngơ vực bản thân mình dậy,
Khó khăn và thành công qua lại cũng một chữ "và",
Nếu ta chưa thuộc về nhau,
Hỏi chân thành đợi được khuyên sao!!?
Cha mẹ đặt thử thách dâu rể,
Trước tiên phải dậy được con mình,
Đã là thông gia ghép con,
Nhất định không bỏ cuộc bao giờ,
Biết tính con ngay thẳng, cha mẹ cũng mừng trong tâm,
Anh chị dạy em thương cha mẹ, hỏi anh chị làm được chưa!!?
Vậy hãy tin anh chị sẽ như cha mẹ,
Cùng em đi trên quãng đường học tập khó khăn được không!!?
Có gì thắc mắc em đừng ngại,
Nhưng đừng hỏi làm sao để thành công,
Vì nó sẽ tự tới khi em đủ trình sở thích của mình mà thôi,
Thân nam nữ bất phân, hỏi anh chị đã cùng nhau thế nào!!!?
Quên nhau là thứ chẳng dễ dàng,
Trong lòng chỉ hướng tới điều tốt đẹp mà vươn lên,
Không kiếp này không yêu chẳng sao,
Tu tập không chín do lao động chưa đủ lực!!
Chưa đủ sao kiện trời, mà trời thương!!!
Phạt không hết, hỏi thương chỗ nào!!?
Vì tâm ác mà giả nai là trời căm ghét vô cùng,
Ta không làm ma nhất định phải làm Phật,
Không làm ác quỷ nhất định là thiên thần,
Chỉ có không làm người thì phải làm súc sanh,
Mà súc sanh hợp đủ ma quỷ chịu phạt rồi!!!
Nên nhìn anh chị chưa hạnh phúc sao ham,
Đường đời đưa đẩy quen nhầm kẻ ác rồi,
Kẻ đền ơn người dưng, quên ơn cả đời,
Ta chẳng thể hầu ả cả đời,
Ả bảo diễn ta diễn là chết tâm,
Ả bỏ bùa được rồi khó dứt làm sao!!?
Đời diễn phải có đạo diễm, diễn viên, quần chúng máy móc,
Một mình ả khiêm hết hóa ra ả điên,
Miệng luôn mồm khoe tốt, để em chê chị mình,
Lòng chị bất an chẳng biết bênh em thế nào,
Chỉ mong từng lời này gửi được đến em,
Em tự thay đổi, rành rành rõ trước mắt chị thấy chị hết điên,
Chị lưu giữ những điều tốt đẹp về anh để giành riêng em đó!!!
Chị lưu giữ lại tâm hồn mình tại bài blog để cứu em những lúc lạc lỗi,
Chị chẳng dùng lời vô nghĩa khi em chẳng muốn hiểu nó,
Khi mẹ đã hiểu làm điều đó rất tốt rồi!!!
Ép buộc em như buộc trâu,
Vẫy vùng đến chết cũng là làm thịt thôi,
Rõ là cả đời làm lụng vất vả, cuối đời cũng chẳng được chi mà phận giống hợi thôi!!!
Trên đời sẽ không ai giống chị,
Nhưng người giành riêng và hợp nhất với em cha đang để dành rồi!!!
Gia đình ta chẳng giống ai, nhưng là của riêng đôi ta,
Lần cuối ta chọn đại, cũng là lần cuối ta biết trọn vẹn hạnh phúc, mà quên đi những đau buồn đã qua,
Cha mẹ đã già trông vẫn trẻ trung,
Anh chị cũng đã đến tuổi trưởng thành,
Tuy đã từng giống em,
Tuổi dở dở ương ương, chẳng trẻ cũng chẳng già,
Nên em yên tâm vùng vẫy với đời, nhưng chớ bất hiếu thành bất nhân,
Những kẻ ác thông minh lắm nắm bắt ngay làm người nhà,
Em đủ biết phúc đức gia đình mình lớn cỡ nào!!!
Em chẳng muốn chị biết em buồn, nó chẳng thể giữ mãi với người thân buồn phiền, khó tâm sự làm sao!!!
Em đang chữa em, nhớ sửa cho tinh tế, tuổi em đừng chuyện người ngoài quá,
Vậy nên đừng một mình tu tập em nhé, vì gen z chính là tiếp thu vô cùng nhanh,
Đã là thế hệ cuối cùng chứng minh trái đất sẽ mãi tồn tại vĩnh cửu trong chăm chỉ,
Kẻ giả dạng khó mà lừa,
Gia đình ta đã đạt được đỉnh cao của xấu đẹp, tốt xấu, giỏi dở, vui buồn,
Với ta chẳng tìm thấy ai hoàn hảo hơn nữa,
Vì ta học tập như lời Bác dạy và Cha của cả cả thế giới đã thuộc về ta!!!
Một người Cha anh hùng rõ là hoàn hảo thế mà kiếp này thử thách ngày càng khó hơn vì phải làm lại từ đầu, để gìn giữ gia đình nhỏ, toàn anh hùng tại thế cả!!!
Luân hồi ta sẽ chẳng biết ta sẽ là gì, nhân quả hiện tiền ta càng đau khổ càng khó thành công!!!
Cười lên em nhé!!!
Anh chị thương em nhất!!!
Nhiều tốt
Qua rớt hiểu ôn Anh
Mất gốc Ôn luyện R
Tín chỉ In ấn HL
Ém nghẹn Góp sức QC
Ám thị Nhấn nhá Học hỏi CV
TIN TƯỞNG TIÊN PHONG PBHCB
ỔN ĐỊNH HỌC LỰC KN
NHÂN LỰC BẢO TOÀN BB
LIÊN DOANH TRUYỀN THÔNG KN
AN CƯ LẠC NGHIỆP GĐTD
IM LẶNG LẮNG NGHE BHNT
MẬT KHẨU
ON
VIỆC LÀM
Hỗ trợ
DU HỌC
Kip
EM TRAI
Trần Thanh Thùy
DẪN DẮT : Ba Trần Quang Thanh
SƯ PHỤ : Ông nội Trần Văn Bảy
U : mẹ Lê Thị Kim Loan
An dẫn : bà nội Nguyễn Thị Lý
Thị Phạm : Trịnh Quốc Thắng (con lớn cô Hằng ruột)
PHÁP DANH / CHỨC HIỆU : HOÀNG DŨNG
BIÊN NHẬN TỐT NGHIỆP TQH
ĐẶT BÀN TỐT CẤT GIỮ LUẬN VĂN CH
KHO TÀNG CHÂU BÁU VIÊN CHỨC BẤT CHẮC BM
NHÀ NƯỚC BẢO TOÀN OB
Kịp Hẹn Giao Tín An Trọng!!!
Chị Hai
THÙY
ƯU MỘC!!!
NGHÈO CHO SẠCH RÁCH CHO THƠM.