NGHỆ DANH, không đổi khó nổi, nhưng cuối cùng người khán giả vẫn muốn biết tên thật!!!
Giấu đầu lòi đuôi,
Cháy nhà mới ra mặt chuột,
Cây kim lâu ngày trong bọc cũng lòi ra!!!
Mò kim đáy biển,
Trèo cao té đau,
Chớ thấy sống cả mà ngã tay chèo,
Đều là những câu thành ngữ thân quen với cá tính, nỗ lực và kinh nghiệm đền đáp!!!
Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người trong một nước phải thương nhau cùng,
Ai ai trên đời cũng là con người mà thôi, ta đòi hỏi người, người lại đòi hỏi ta, cớ gì chọn scandal làm bộ mặt, do khó lòng nhất mãi ở một nơi quá đông, một nơi cái nhìn về nghệ thuật của khán giả thay đổi theo xu hướng, ta phải nhường lại cho người tạo xu hướng mới phải khác với xu hướng cũ, nhưng họ cần kinh nghiệm ta, không cần giỏi hơn chỉ là hợp thời, nếu bản thân cứ giữ mãi chính mình, níu kéo nhan sắc cho đẹp hơn nữa, sẽ nhận cay đắng đời, cái gì càng muốn nhanh sẽ càng xấu hơn mà thôi!!!
Như người phản ánh, phân tích cũng tùy thuận đời, nghị luận xã hội mà, dựa cả vào diễn biến mà nói lên quan điểm,
Bởi lời văn có hay có do trau dồi tôi luyện,
Lời hát có hay do cảm xúc người thể hiện,
Điệu nhảy có đẹp cũng do nhảy đều!!!
Cơ thể có cân đối lại do ăn uống lành mạnh!!
Vậy nên sự thật mất lòng, nhưng người ta vẫn thích sống thật nhiều hơn, thà biết trước đỡ đau khổ, tránh né cũng chẳng phải cách!!!
Bởi kẻ sống lừa đảo lừa nói vô cùng ngọt ngào, nghe rất lọt lỗ tai, nhưng hậu quả là gì, rõ là ai cũng biết cả, nên kẻ ấy chỉ lừa nổi khi người vô tội chẳng biết chúng là ai mà thôi!!!
Khi biết rồi cũng đã mất vài thứ quan trọng mà khó lòng ai chấp nhận nổi ngoài gia đình tha thứ cho làm lại từ đầu!!!
Mất rồi mới biết trân trọng mà,
Chẳng ai đánh bạn mãi khi đã biết lỗi rồi,
Nhưng người vừa đánh vừa đau như là đánh chính mình lại chính là cha mẹ!!!
Kẻ thích dùng lời nặng nhẹ để bạn biết ơn mà ở lại cho kẻ ấy lợi dụng tiếp,
Hoặc dùng lời khuyên chân thành cho mọi nỗ lực chưa có kinh nghiệm của bạn!!!
Người nên tin tưởng nhất là cha mẹ,
Nhất định đi đâu mà nhớ về họ, có bùa chú cao siêu cũng trở về là một!!!
Đi đâu Phật của bạn là họ đấy thôi!!!
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT LÀ GÌ!!?
là cầu cho tất cả bình an!!!
Nơi xô bồ nhất cũng là nơi đưa đẩy bạn hư đốn nhất,
Ở nơi xa buồn bã thường thích kết bạn,
Nhưng khi công việc ổn định rồi lại muốn một mình cô đơn mãi sao!!?
Vòng một vòng trái đất cũng chỉ gặp một người ưng ý, chọn nhiều rồi lỡ mất thanh xuân, bởi người kén chọn sẽ khó có được thứ mong muốn!!! Đến khi hết thời rồi bản thân đã là bà cô già, mà đàn ông vẫn đào hoa phây phây!!!
Bởi hận thù khiến phụ nữ ác cao hơn đàn ông, vì họ chẳng níu giữ được thanh xuân, cuối cùng lại dùng thứ duy nhất mà khiến đàn ông xấu ngu si mê để trả thù đời ả thì ích gì!!! Người tử tế chẳng chờ nổi ả nữa rồi, phù thủy chẳng ra phù thủy, người chẳng ra người, phó thác mặc bay!!
Người ta thường có chuyện tình cảm khó nói, bởi họ hèn nhát hay muốn chuẩn bị tốt nhất cho tương lai với người thương đã xác định rồi,
Nếu chính bản thân người đón nhận không hiểu, sẽ tưởng là trêu đùa, vì bạn thách thức mới quen chứ chẳng yêu thương gì mình,
Nếu nhìn xa hơn, có thật là còn chút tình cảm mà dễ buông bỏ vậy sao!!?
Cả hai còn quá trẻ để nhận ra là tình cảm cần vun đắp, chứ chẳng thể đùng một cái mà yêu nhau suốt đời được!!!
Vậy nên các cặp đôi cứ đi rồi lại về, chờ ngày bụng bầu rồi cưới nhau về vẫn chưa đủ sức để yêu thương đứa con thật là cha mẹ, đôi khi còn yêu quá sớm để chưa đủ kinh nghiệm làm cha mẹ, mà bất lực bên nhau!!! Khiến đứa trẻ nhiều khi phải lớn trước cả cha mẹ, nên lứa tuổi 30 mới là lứa tuổi đẹp nhất cho thanh xuân mà, trước đó ta phải học, phải tự lập, phải độc lập tài chính, phải học nội trợ, phải tìm người tốt nhất mà theo học nghề, học rồi mới tính đến chuyện lâu dài người yêu thương được!!!! Rồi đi du lịch khám phá bằng chính đồng tiền tự tạo ra vài lần, đến con đường phía trước đến với nhau mới hào hứng chia sẻ nhưng điều đẹp nhất, cớ gì chọn học là chơi, chơi mãi rồi ngu dại suốt đời!!!
Vậy nên như cái tên đẹp cha mẹ ban cho,
Người ta muốn thay đổi để làm nghề tốt hơn, và nghề duy nhất được đổi tên chẳng phải là nghề làm người nổi tiếng!!!
Thực ra chẳng ai biết vì sao họ được làm thế!!?
Họ cúng bái Tổ Nghề hay tự thích thì ta vẫn thường đặt tên yahoo bằng cái tên rất trẻ trâu, cũng là một cách để ta chọn một tên yêu thích cho riêng mình, nhưng sau này khi facebook phát triển hơn vẫn khuyến khích ta dùng tên thật!!! Nhưng vẫn chỉ là máy móc, cũng không thực biết chắc chắn tên ta có thật hay không!!?
Chỉ là mong nếu ta dùng tên thật sẽ được bảo vệ hồ sơ bảo mật về ta tốt hơn!!! Kết nối cũng tốt nhất có thể,
Vẫn là tên thật thì sự gắn kết và kết nối với bạn cũ tốt hơn, họ sẽ dễ dàng kiếm ra trong vạn người không quen biết,
Còn tên để làm việc thì như sự nổi nhờ dân gian truyền miệng, nổi tiếng là nhờ gương mặt người quen sẽ tự thức nhận ra ta, nhưng nếu không cùng nghề ta cũng chỉ biết theo dõi người bạn của mình đã giỏi thế nào mà cố gắng hơn trong cuộc sống,
Chứ thấy sang bắc quàng làm họ có được gì đâu, một phương trời cách mặt đất nay chỉ bằng inbox, người giỏi thích người đẹp, người đẹp thích người khác mình, người khác thích đam mê, người nổi tiếng muốn gần gũi khán giả để nổi tiếng hơn,...
Vậy nên câu chuyện cuộc đời, muốn gì thì phải có thứ tương xứng mà đánh đổi,
Nếu sống đại nhất định có ngày mù mắt mà để thầy bói xem voi!!!
Biệt danh thường là tên xấu để con trẻ được bảo vệ khỏi ma quỷ,
Nhưng ma quỷ thì ở khắp nơi những kẻ nổi tiếng mà chà đạp nhau để được thứ bản thân muốn,
Nên một cái tên ý nghĩa sẽ hay hơn một cái tên đẹp,
Cái tên gửi gắm bao nỗi khát khao cho con khôn lớn,
Cái tên là bao nỗi thống khổ của cha mẹ tan biến,
Cái tên khiến cha mẹ tự hào vì con đã lớn!!!
Cái tên khiến con tin rằng cha mẹ thương con đâu bằng lí trí mà là con tim đẹp nhất thế gian!!!
Con thay đổi gì cũng được nhưng nhớ đừng quên cái tên đầu tiên khỏi đầu cuộc đời con, để nụ cười xinh tươi đáng yêu nhất quả đất oe oe ra đời chưa từng chê bai cái tên ấy, đến lớp bạn bè gọi con, về nhà biệt danh cũng là một cái tên hay!!!
Sinh ra con có hai tên ra đời, bạn bè mà biết tên cúng cơm cũng gọi luôn cho nhanh!!! Nên cún cơm cũng là khi bạn bè nhớ đến bạn thật đặc biệt, mà cũng search luôn tên ấy nếu cần!!!
Cho nên ở đời chẳng ai có thể biết được sự đổi thay!!!
Chỉ biết sống đúng lứa tuổi, chơi với những người bạn cùng lứa, nói chuyện vu vơ đứa nào cũng tròn mắt bảo chưa nghe bao giờ!!!
Không tự đắc cũng chẳng im như hến, ta từng trải và quá hiểu về nhau rồi!!!
Tôi không cần thêm bạn nữa, tôi cần trải lại và nuôi dưỡng những tình bạn cũ,
Tôi cần những người bạn ấy đủ hiểu và tin tưởng lại mình như xưa, kẻ nào cản đường chắc sẽ là kẻ thù, kẻ nào không thích mà vẫn cứ đâm đầu vào có thể là kẻ phản bội, kẻ nào cười trên nỗi đau của chúng ta sẽ là thứ ta bỏ qua trong suốt đời!!
Thân đã là kẻ khác lớn người nhưng nay sống chẳng khác, người người luôn cảm thấy lời nói gần gũi dễ hiểu, là đủ rồi,
Tôi làm nghề giáo, chưa từng nghĩ sẽ bỏ nó mà đi mãi không về, sống gia giáo khó bỏ gia đình, chữ gia nơi ấy chữ đình để lắng nghe,
Con người tất bật quá sao để dễ hiểu người khác đây!!?,
Vị trí của ta là chia sẻ lắng nghe và thấu hiểu, nhưng ta sắp trưởng thành để không còn nhiều thời gian để chia sẻ nữa, dù biết cha mẹ vẫn còn trẻ, nhưng bệnh thì chẳng ngang ông bà!!!
Nay bước vào phiên tòa gia đình, hỏi sao yêu họ đến vậy,!!?
Phiên tòa tình yêu hỏi sao chọn kẻ không ra gì mà vẫn cứ yêu mù quáng!!?,
Câu trả lời chỉ có một thôi,
Không có thì cần, cần thì yêu, yêu thì muốn lâu dài!!
Phiên tòa này đã trải 10 năm, kẻ ác cũng vì thấy ta sống tốt mà tự khai nhận tất cả rồi!!!
Lòng nhẹ nhàng tâm hồn thanh thản,
Lời nói vô nghĩa điên khùng cũng đã qua, để còn lại những điều tiến lên từng bước, không sai bước nào!!!
Nay đâu ngồi một chỗ để tu, mà mỗi quãng đường đi, kẻ ác biết hết mà không làm được gì, có tức điên lên vẫn phải nói lời tử tế,
Lời tử tế ấy lủng củng không rành mạch,
Còn đời ta sao ta không rành!!!
Mà nay tráo đổi lại cho đúng vị trí gia đình thôi!!!
Kẻ ngoài một cách nào đó bị tống cổ ra khỏi ra,
Ôsin chẳng cần thuê, con ai tự phải nuôi lấy cùng nhau!!!
Ta nhắm tương lai gần, tương lai xa cứ gần mà xếp!!!
Kẻ không nhìn xa trông rộng, đòi biết bắt đầu,
Ta nhìn thấy tận chân trời góc biển rồi vẫn không sống trái quy luật,
Nay chúng cay đắng vì đã tiếp nhận chính thứ chúng đã bỏ đi, nay khó dạy khôn cùng chúng không nghe thấy lời khuyên nào nữa!!!
Chỉ thấy tiếng chửi rủa mà chúng tự tạo dựng bằng việc lừa đảo,
Mới biết chút ít chuyện chưa đủ đã nhào ra kiếm tiền rồi kiếm chuyện chia li!!!
Nay ta khỏe hay chúng khổ cũng ngang nhau thôi!!!
Ta có thể cười lớn, nhưng chỉ dùng mặt chúng cho lần này, lần đổi tên cả đời chúng chẳng hiểu đổi tên phải hi sinh điều gì!!!?
Không quên tên đời ta thích ý nghĩa, bỏ quên đi tên kẻ ác, và cả đời ta đẹp như mơ!!!!
Ý NGHĨA QUẢNG CÁO!!!!
Người về già thường sống lâu hơn người trẻ bệnh!!!
Không cần nhất chỉ cần học nhiều điều tránh,
Ai bền bỉ đau chân mà mỗi ngày đều lết xác ra đường đi từng bước nhỏ, mà tự đi là tự về được!!!
Dằn tiền túi để một mình chẳng nhờ vả con xa nếu giữa đường có chuyện gì, mà vào viện ngay, nhờ tiền thắt lưng!!!!
Nên người trẻ lắm sức sống, nhưng tồn tại lại chẳng bằng người già!!!!
Người trung niên chưa gọi là già, nhưng bệnh thì ngang người trẻ,
Nên sợ nhất là đầu già tiễn đầu xanh,
Con cái chưa kịp chứng kiến nên người đã phải ra đi!!!!
Cha ơi!!! Lòng cha nay mới đau nhất nhưng lại là hạnh phúc nhất!!!
Nỡ bỏ mẹ con con làm việc lớn,
Gia đình muốn xa nhau phải nghĩ đến những chuyện buồn tủi!!!
Muốn gần lại phải tin tưởng đến người gần,
Xa rồi lại gần, gần rồi lại xa, ta cảm nhận bao điều ác rồi, mới thấy bình yên!!!
Nay con rể chẳng phải chết, vì gần cha,
Con gái chẳng phải chết vì gần mẹ,
Con ngoan ở lại, con hư ra đi, bởi lớn lên cũng dễ bị kẻ khác bắt lại mất, rồi phá gia cho tử thêm một lần nào nữa, ta tu được cho nhân gian rồi mà!!!
Về thôi cha ơi,
Con chúng thì chúng chẳng bỏ đâu,
Về cùng con những bước chân khập khiễng thuở mới tập đi,
Về cùng mẹ con nắm tay đoạn đường còn lại,
Cha mẹ trẻ, con mới trẻ,
Cha mẹ già, con cũng muốn già theo,
Ba đời làm một, hiểu nhau như chưa bao giờ được hiểu,
Tâm bảo nay là an cư lạc nghiệp,
Là ngôi nhà luôn muốn trở về, nơi mà ông bà bênh cháu, con cái bênh cha mẹ, cha mẹ bênh cho tuổi già được an nghỉ!!!
Thân xác này là cõi tạm mà ta đã hoàn thiện nó rồi!!!
Tu tập ta chưa dừng, khả năng thích ứng lại càng cao,
Đề bài tự ra lại tự giải, bài giải càng đẹp, càng ngẫu nhiên chọn làm nhất giữa bao bài viết lủng củng, rèn luyện chẳng đến được thi!!!
Bởi nói ôn tập, rèn luyện thường xuyên, tập việc nói lên quan điểm cũng như nhận lỗi mỗi ngày!!!
Đời ông cha anh hùng, Cha của cha mà,
Đời con và cha mẹ hưởng bao điều mà sự vất vả không cho phép dừng lại!!!
Nhìn thấy Người chăm chỉ, con cũng không chịu buông tay dừng lại lười biếng để đem đem cơn gió mới cho vấn nạn thị trường!!!
Không nói suông, không làm quá, hợp mắt mình chưa chắc hợp mắt Người!!!
Ta thích thể hiện cứ khuất mắt khuất mày đi là khỏe cho trí óc,
Bạn bè khen chê không thành vấn đề, muốn bắt chước cũng chẳng sao, chỉ là nếu không bằng cũng đừng than phiền, nỗ lực trách được ai không có!!!
Mở miệng vừa ăn cắp vừa la làng, hóa ra tự cho rất giỏi!!!
Đợi ăn sẵn là tự chửi thẳng vào mặt, vạch áo cho người người cười chê!!!
Không biết không phiền,
Biết rồi lại cảm thấy khó xử cho nhau!!!
Bởi thiên tài là thấy được thứ không ai thấy,
Làm những thứ không ai dám làm,
Thể hiện thấy dễ mà bắt đầu làm lại khó,
Bởi đó là sự nghiên cứu tinh tường thấu hiểu, mà bác học thời nay mới có, ngày xưa nói làm gì, mà nay người thường đã học xong hết,
Chỉ còn tâm lí bất ổn đang chờ người rành!!! Hỏi tại sao bác học thường phát điên cho ý tưởng không được lưu lại, qua rồi là quên mất, mà mất ngủ trằn trọc hằng giờ, hằng năm, mất ngủ hỏi sao chẳng điên điên khùng khùng ngớ ngẩn!!!
Thuốc là để con người bình tĩnh bình ổn rồi, cái gì của mình sẽ là của mình thôi, suy nghĩ hay sẽ quay lại vào lúc nào đó đừng sợ ngu si suốt đời!!!
Thần đồng một là thiên tài,
Thiên tài hệ thứ hai là điên, hoang tưởng dẫn đến tâm thần,
Thực ra chữ tâm thần không đáng sợ nó chỉ là một hệ thống không tuần hoàn,
Ta càng cố sức càng dẫn đến loạn thần!!!
Bình tĩnh, ăn thật ngon và ngủ một giấc, nhưng bộ não không cho ta nghỉ ngơi, bởi chữ loạn!!!
Hãy khiến cơ thể sống đúng với chức năng của nó, đừng sầu muộn, khóc lóc quá sức, cười quá nhiều, để quên đi buồn khổ người ta giảm cân rồi lại tăng cân, chọn bác sĩ không phù hợp, đều khiến bệnh nặng thêm!!!
Mà chính bác sĩ quá tải cũng khiến bị lây bệnh!!!
Vậy nên bệnh nhân đã sợ bệnh một, sợ là kẻ vô dụng mười!!!
Nên cố sức tiếp tục bệnh bất thường, dẫn đến lâu dài!!!
Thuốc chẳng đáng sợ nếu nó không khiến ta tăng cân quá nhanh, khiến những cơn mệt mỏi kéo dài, ta ngủ không sâu giấc, và cứ vật vờ suốt ngày, chưa kể bác sĩ luôn khuyến khích làm việc học tập như một cách bình thường trở lại, nhưng rõ là nếu không sắp xếp tốt mà chỉ là khuyến khích, gia đình phiền trách dậy sớm, buồn ngủ sẽ là bạn ta mãi không thôi!!!
Rồi chẳng đâu ra đâu, ta lại quay về với thất vọng vì không đủ tập trung cho công việc mà trước đây ta làm quá giỏi, nay thua thiệt lại không cam tâm mà trở bệnh!!!
Gia đình không hiểu, lời khuyên trở thành đòi hỏi khiến người bệnh tức giận, lúc nào cũng sợ hãi làm tổn thương người khác, chồng chán chường cô đơn còn mãi, sự ủng hộ quan tâm lắng nghe người bệnh nghe ra trách móc, chỉ trích đau lòng,
Lúc này như một vụ tranh cãi xảy ra, không ai được bỏ đi, nếu đi là thất thần lạm dụng,
Người bệnh phải hiểu họ cần nghỉ ngơi bất cứ lúc nào cần, và khi tỉnh giấc họ phải thật tỉnh táo, mà không cần đến trà hay cà phê, mà đôi khi hai thứ ấy còn khiến họ buồn ngủ hơn!!! Nhưng đã có thuốc thay thế,
Họ cần tuân thủ luyện tập, làm việc nhẹ nhàng đúng mức, lập ra thời gian biểu của riêng họ, đừng làm vì tiền hay giỏi, hãy nghĩ cho bộ não của bạn!!!
Cả đời uống thuốc còn tốt hơn cả đời cô đơn,
Cô đơn thì có chồng là hết và nhất định phải gặp người thật quan tâm, thật khó cho kể cả người bình thường, hãy để tình yêu là thứ tự nhiên,
Chồng hiểu chuyện quan tâm hơn, biết lắng nghe thấu hiểu hơn, đừng trách họ nói lung tung, hãy nghĩ xem thuở ban đầu hai người thế nào!!? Kể cho họ nghe, một lúc nào đó sự thông minh tinh tường trở lại, họ không cố trở thành ông này bà nọ nữa, họ chỉ cần bạn đủ quan tâm và yêu thương họ,
Nên những người gặp vấn đề tâm lí luôn là buồn bã, thiếu cân, và mong cầu sự quan tâm từ tình yêu hi sinh của họ không được đền đáp, cho những đều bất công trong đời họ phải hứng chịu từ kẻ không đâu ra đâu!!! Khiến họ li hôn trong tuyệt vọng,
Ai trong đời đều đang bị mắc một phần bệnh,
Và nếu giải quyết được ngay họ sẽ hết hẳn,
Còn vấn đề của họ quá lớn, thì họ cần gặp những người giống họ, đã có kinh nghiệm sử dụng thuốc và đang dần hồi phục!!!!
Không có bệnh nào mãi theo ta suốt đời nếu ta mong muốn chữa nó, yên tâm có tôi người bạn cần trong suốt quãng đường chữa bệnh không cô đơn!!
Nhảy múa hát ca yêu đời đi,
Họ sẽ không coi ta bị bệnh mà sao yêu đời quá,
Họ cũng mệt mỏi hơn cả ta, và nhìn ta là lại muốn làm ta lúc nào chẳng hay!!!!
Nhìn nhận vấn đề là ta là phụ nữ ai chẳng thích đẹp, nhưng gầy còm héo hon lại chẳng có sức sống,
Ta chưa già để bị bệnh, và người già lại bị bệnh già chứ chẳng bao giờ bị bệnh này đâu!!?
Nên yên tâm là bạn vẫn bình thường khi dùng thuốc, gần như có khi chẳng ai biết bạn bị bệnh, không giấu bệnh và cũng không khoe bệnh, chẳng có lời khuyên nào chân thành cho bạn lúc này ngoài nỗ lực nghỉ ngơi và nỗ lực nhìn nhận những điều tốt đẹp trong cuộc sống, chia sẻ khi tỉnh táo, và không nghĩ gì thêm khi ngủ, ác mộng còn đáng sợ hơn bệnh nhiều!!!
Đừng nghe lời thầy bùa, bởi nó sẽ tệ hơn nếu bạn đưa chạm tới tâm linh ma quỷ,
Nếu bạn thực cần hãy niệm Phật nhẹ nhàng, nếu thấy bị phá thêm hay viết nó, khi viết sẽ đỡ dùng bộ não hơn,
Mọi cách chữa bệnh phải nhờ tứ phương, nhưng ai biết bệnh bạn có giống họ hay không!!? Tin bác sĩ điều trị để liều lượng thuốc cho giấc ngủ, ăn uống ngon miệng, mặc đẹp hay sống đẹp là do bạn!!!