Thơ tha thơ thẩn gặp chuẩn ăn liền!!!
Gia vị là phụ gia
Gia vị là hương vị
Tạo nên bữa ăn ngon
Nhưng ngon cũng là một phần thiết yếu của bệnh tật,
Chọn gia vị phù hợp, cân bằng
Giống như gia đình
Ta ăn gì, ta thích gì,
Cả gia đình đều thích,
Như một di truyền,
Chẳng gia đình naof có,
Kết hợp với người mới,
Như nêm thêm gia vị,
Vào một bữa ăn đã ngon rồi,
Người thấy lạ miệng, người thấy thích thú,
Người ăn ko quen với hương vị của mướp đắng
Hoặc mùi nồng nàn như sầu riêng họ gọi là thối
Họ ghét mùi tanh của diếp cá,
Nay ăn thử họ nói ráng ăn cũng dc
Nhưng mà chẳng bao giờ gọi là ngon,
Người ăn được, tấm tắc khen thiếu ăn chẳng ngon, họ nghiện mất rồi,
Vì thế,
Ăn uống như một thói quen nạp năng lượng vào cơ thể,
Năng lượng ngon muốn ăn nữa,
Năng lượng chê muốn thải ngay,
Để ăn ăn cái khác ngon hơn,
Thế nên,
Ai đói hoài là năng lượng cứ chê hoài,
Ăn mãi chẳng thấy đủ, cũng chẳng thấy no,
Người trông ngon miệng, người khác thèm,
Nhưng ăn tới tận miệng,
Mới thấy chẳng ngon lành gì,
Kẻ cười vui, miệng mấp máy, đồ ăn chán chê chẳng ăn
Kẻ ăn nhiều, tập trung ăn, lại ăn lố mất phần thân, nên ú ù,
Việc ăn uống như việc nhà,
Làm nhiều quá chẳng muốn ăn,
Thế chẳng dc,
Nếu là nấu hay ăn vụng, thì mập cẫn cứ mập,
Làm xong xuôi ngồi nghỉ ngơi thấy đói bụng rồi thì ăn, có sao đâu!!!
Cứ nằm và coi phim, ăn vặt đủ thứ trên đời,
Vừa cười, tay lại bóc, chẳng mệt gì nên năng lượng cứ thích hoài, nằm ở lại, rồi sinh chây rồi sinh lười,
Chồng về nhà, mặt hậm hực hỏi cơm đâu, chưa thấy ra liền la ó,
Ai cũng mệt ai cũng bận, lấy cớ chi mà than phiền,
Đói là tính rất là xấu, nhưng người nấu cũng bận mà, nên chờ xíu, đừng vì đói mà lời lẽ sinh buồn phiền!!!
Rồi giận dỗi mà bữa ăn đâm ra dở chẳng ngon j, bởi có câu,
TRỜI ĐÁNH TRÁNH BỮA ĂN
Nghe ra tưởng trời ở đâu, sét đánh đùng đùng,
Nhưng hóa ra là vì đói nên lấy đồ ăn làm súng đạn, người nấu kẻ chê,
Vì qua cơn đói coi đồ ăn như trời đánh,
Đập cái đũa vào cái chén,
Lại có khi,
Hất luôn cả một mâm cơm ngon lành,
Mẹ hay nói,
Người nấu cho ăn là phúc rồi,
Đừng nói ghê đừng dở
Kẻo sau này chẳng ai nấu nữa cho mà ăn!!!
Con no đủ năng lượng học, cha mẹ đủ năng lượng làm, cả nhà người học tốt, người làm việc hăng say, đủ chuyện vui kể trong bữa ăn tiếp theo rồi!!!
Một bữa đầy gia vị cũng đầy hương vị,
Người ăn ngon, kẻ nấu vui mừng,
Rồi tự ăn, nhè ra nói sao dở thế mà vẫn ăn,
Một nụ cười bảo,
Em nấu ko tìm dc nơi đâu,
Thế lần sau ráng tập nấu,
Cho thật ngon, thế ai bảo một lời nói ko mất tiền mua,
Lựa lời mà nói cho vừa lòng em,
Một bữa dở, ngàn bữa ngon là do lời nói,
Chàng cười, vợ thẹn
Vợ cười, chồng cũng cười vang!!!
Hương vị ngon chưa chắc bữa ăn phải thật ngon,
Đôi khi sự đạm bạc, lại khiến người ta nhớ tới thuở quê nhà,
Nước mắt rơi vào chém cơm,
Nơi xa hoa hoa và phù phiếm, chẳng nơi đâu là nhà,
Sao có nhà chẳng dám về, bạn bè nó về cả ở lại ráng học hành, tới về nhà nhà đều tự hào,
Nhưng cớ sao chỉ là mơ, tỉnh giấc vẫn thế,
Thôi thì mau mau về, chưa ra gì cũng có sao,
Về nhà có hương lại có vị,
Nở nụ cười với bao người,
Rồi tiếp tục chặng đường xa
Đi nhiều quá cũng phải nghỉ,
Cố gắng nhiều cũng muốn khóc,
Nhớ hãy đùng giữ trong lòng,
Kẻo ngày mai nằm xuống rồi lại thấy tiếc!!!
Đi nhậu nhẹt hay karaoke,
Với bạn bè vui thật vui,
Cái ngày ấy cả đám mà chưa trăm ngàn,
Mua nước suối để thấm giọng hát cho hay hay hét cho vui,
Thế ngày này ra làm rồi,
Vài két bia hết bao nhiêu, người chuốc say lại cô em bị trêu đùa cứ quấn lấy biết làm sao!!!
Bởi thế vui thù vui, thuở sinh viên ai cũng nghèo, thương cha mẹ ráng học hành, sau việc tốt có làm sao,
Bạn lâu lâu nhậu cùng uống một tí chẳng say gì,
Sao giờ đây làm việc lớn, lại chẳng ngần ngại bị chuốc say,
Tôi là vợ, anh là chồng,
Chẳng nghĩ nhau lấy làm gì,
Bên người khá thì vui hơn, bởi vì,
Người hơn tôi phải ko!!!?
Người đến sau hay người đến trc,
Có người sau, lại nhớ người trc,
Người đến trc, ấn tượng nhiều,
Người đến sau chẳng khác j đến trc,
Vui lại chán, chán lại sầu,
Chẳng biết đâu mà tìm nữa, chán lại chán,
Tìm rượu giải sầu, ai nói biết đâu,
Sầu lại hóa chán,
Tìm lại tình đầu mấy ai dc đâu,
Nay dc như thế đừng để giọt sầu làm tràn li nước!!!
CÂU HỎI CỦA TUI LÀ CÁC ANH MUỐN DÈ!!?
Con gái thích trà sữa
Đàn ông cũng thích luôn,
Nhưng các anh hùng hảo hán,
Đều chọn rượu cơ
Làm như mấy anh mạnh mẽ gì lắm,
Bia bọt thì bụng bia,
Nay sầu nên rầu bằng em, Trà sữa
Nhìn em anh thấy quen quen,
Cớ sao em lại lạnh lùng với anh
Anh à em thấy ko quen,
Anh đừng lại hỏi làm quen làm gì??
Ta nói ta đã có chồng cái ngày chưa có người yêu đâu rồi,
Ngày ấy chẳng ai hỏi thăm, bây giờ tôi có j mà quen hay què!!
Ba ơi, sao ba lại là người tình kiếp trước,
Mà người tình kiếp này chẳng phải là ba,
Tìm ai được giống như ba,
Tìm mãi chẳng thấy chỉ ba tìm dùm
Ba cười ba nói đùa thôi,
Tìm đâu mà được ba giấu mất rồi,
Rồi ngày đôi lứa chia phôi,
Mỗi người một ngả con tìm mẹ lại cho ba!!
No comments:
Post a Comment