Người Hoàng hâu ngu bị nhốt vào tẩm cung chẳng phải đã từng được sủng ái sao!?
Kẻ hại con gái của Vua nhất định có là Phù thủy cũng bị đuổi thẳng cổ,
Phù thủy thì làm ăn được gì khi không tự biến mình trở nên xinh đẹp được, chỉ biến được dễ dàng những thứ xấu xí mà thôi,
Thế mới nói kẻ tu hành thích một mình, vậy mà cũng một mình sao chẳng thể tu,
Bởi vì kẻ không biết yêu thương ai trong đời làm sao có động lực để tu được,
Cuộc đời này chỉ một người có thể đem lại nhiều người hơn trong đời một người, họ là họ hàng thân cận nhất,
Hai người họ không muốn hiểu tụi mày yêu nhau ra sao, nhưng đã đến với nhau tốt đẹp thì hãy chứng minh nó đi,
Phù thủy ngày nay cũng đã làm con người rồi vì không còn lựa chọn nào khác nữa,
Giờ đây không tu mà vẫn thói cũ thì bao giờ thế giới này mới có được bình yên kia chứ!?,
Họ hàng thân cận nhất chẳng cha mẹ ông bà hay sao, họ hàng liên quan tới họ thêm một người là họ với nhiều người nữa,
Ai đâu đưa loại rác rưởi vào nhà, nó cứ ở lì mãi ta giải quyết sao bây giờ,
Vào đường nào thì ra đường đó, con vi trùng tầm gửi vào bằng đường ống cống, ta cho sợ chui vào lại cho ta,
Muốn đi đường khác thẳng hơn thì đi đường trời, như cóc kiện trời, xem coi thoát tội bằng trời nào!!! Lên đó mà gặp ma là cha ta đó, rồi xem coi, xin cái gì thì trả lại đúng như thế, ả đàn bà ngu xuẩn cứ nghĩ lấy rồi, tráo trở bằng mồm hay sao!?,
Cái mồm thối thốt ra toàn lời cay độc, đúng là loại miệng rộng tan hoang cửa nhà, biết rõ là sai rồi lại lấp vú cả miệng em, xem bao cái vú chữa tội dùm đây!?,
Loại ấy làm bạn với loại không khác gì ả, miệng vì con vì gia đình, mà có thân là tâm trang cho đẹp thôi, mà đẹp thì để làm gì kia chứ!?,
Bao nhiêu đàn ông cho thỏa các dục vọng tà dâm ấy đây, mơ gì cha ta thấy rõ rồi, chỉ cần ta giúp thoát ra thì lòng căm thù ấy sẽ phải đến đúng người,
Người âm hay Người dương, quá trình tụi mày đang vui vẻ với nhau, "chúng ta" đang tôi luyện bản thân đấy,
Giờ đây tiếp tục cười với nhau chứ cười nổi gì với chúng ta, vậy nên, đời mà lắm kẻ mơ mộng nhiều, của càng đến càng không trân trọng trân quý giá trị của nó mà làm càn làm bậy mà thôi, đồng tiền cũng hận tụi mày lắm, bởi bị đưa vào những nơi dơ bẩn ấy, cùng những cô gái nhẹ dạ cả tin, như Kiều vậy!!! Kiều rồi cũng thành bà bà thôi, bởi đời này nghề nào dễ nhất là làm ấy hết, quen thói rồi, tự ghê tởm rồi cũng phải bán mặt chuyên nghiệp với đời thôi,
Thúy Kiều kiếp sau có muốn làm Thúy Vân!!!
Thúy Vân sẵn sàng đổi thân xác để cứu chị mình, không ai biết được ai hiếu thuận và thương yêu gia đình thật sự đâu!? Anh chàng họ Kim yêu nhan sắc tồi tàn ạ!!! Mà sử sách ghi lại Thúy có đẹp chi đâu!!! Vai chính để người đời suy nghĩ, phận đàn bà khổ là do cái đầu suy nghĩ quá nhiều kế dựa vào đàn ông mà thôi, rồi cuối cùng đàn ông chỉ thích thứ không có, kẻ quyến rũ đàn ông càng ngày càng hoang tàn, về quê sống lao động chân tay không chịu nổi, quả là kẻ chỉ thích sung sướng mà thôi, chọn nghề là hiểu người rồi!!!
Xin lỗi em chỉ là "con" đĩ chính là không còn gia đình nữa, ai cũng nghĩ Thúy Kiều là vai chính là vai chính nên tốt đẹp, nhưng thực tế nó chả khác cái truyện tôi vừa đề cập cả!!! Người xưa quả cao tay!!!
Đàn ông qua tay ả rồi, chết lại tiếc kẻ vì gia đình thật sự, Kiều đi tìm chốn sung sướng rồi bỏ Vân ở lại chăm lo gia đình, cha bệnh nặng hay sao, đầu truyện hai Thúy cùng thẹn thùng kia mà, chàng không yêu ta, nhưng ta yêu chàng, nhưng cứ đợi chị về mới an lòng, lòng mâu thuẫn vậy nên Vân không có đất nhiều, vai chỉ một chút bên chị mà thôi, chả khác gì các vai khác, hà cớ gì tranh giành kia chứ!!!
Cứ nghĩ chung thủy là tà dâm hay sao!?
Đôi khi thăng hoa một tí để mà đi xa còn nhớ về nhau,
Ai như tụi mày đĩ thỏa, không ai phục vụ nổi, ả xấu đi nghĩ rằng có thể đẹp lại tới lúc xấu không thuốc chữa lại hóa điên,
Ta đây có xấu cũng vừa mắt người, lúc ta đẹp lên ai cũng không tin vào mình và vô thức thừa nhận thành quả ấy là xứng hay không cần nỗ lực gì đây!!!
Đẹp người đẹp luôn cái nết không quan trọng bằng biết người biết ta trăm trận trăm thắng, kẻ ác có nhớ nổi câu ấy không, hay chỉ nhớ,
Người không vì mình trời tru đất diệt, ăn bẩn sống lâu,
Sống bao lâu để ăn bẩn, người nghèo không có cái ăn, nhưng ăn c.. ưt thì không bao giờ!?
Bởi vậy cái miệng hại cái thân, càng ăn càng xấu rồi đổ thừa, không ăn lại thèm, đẹp được một tí, ngay lập tức thỏa mãn, ta chưa qua hay sao mà không biết kia chứ!!!,
Vượt qua kẻ chê, kẻ khinh, nay nhìn ta chả dám nói bởi vì sao ta có thể đẹp lâu được như thế!?
Chúng nói nhờ chúng đấy, sớm muộn xấu lại thôi, bởi bùa phép của chúng đã mãn nhiễm với chúng rồi, đố mà ta hại được chúng, đáng tiếc là chúng xấu xí như nhau, nên chúng cười với nhau được,
Còn ta cứ đời ta mà sống thôi,
Ta quên có bà ta nhắc, không thì mẹ ta, đôi khi ông ta già lắm rồi mà vẫn thích nhắc cháu đấy, giờ ba ta mất lại nhắc kiểu khác cơ, thế mới gọi là người thân chứ,
Cuối cùng ta tự nhắc mình, dù ở đâu cũng biết mình có gia đình là đủ rồi!!!
Kẻ không gia đình đòi sánh với ta, thật nực cười, đi khắp thế gian lắm bạn, mà có loại nào rước đi mà không chi tiền cho chúng không!!?
Ngày xưa phù thủy tu luyện có phép, còn bây giờ phải chi tiền để có phép, để số tiền đấy nhân lên thật nhiều hay sao?,
Mất cả chì lẫn chài rồi, sao mà mà cười được cơ chứ, kẻ ấy cũng giống nó, thấy lắm tiền mới đâm đầu vào, kẻ cắp gặp kẻ cắp, vui lắm sướng lắm, rồi chúng ăn cắp của nhau, hại lẫn nhau, còn vui được nữa không!?
Người thiện chẳng cười chúng làm chi, mệt người lắm, bởi chúng cười nhiều mà có thực sự vui đâu!!!
Chúng chỉ có tiền mới vui thôi, vậy nên ta cho chúng vui cùng ta một tí để chúng biết ta là ai vậy!!?
No comments:
Post a Comment