Thuở ấy, nàng quản lí đất, chàng quản lí trời, đất và trời chẳng bao giờ gặp dc nhau, dc gọi là Mẹ Thiên Nhiên và Chúa Trời, mặt đất có muông thú và trên trời có chim muông, họ sống chan hòa với nhau như một tổng thể lớn, chẳng con nào ăn thịt con nào chỉ biết uống nước và ăn lá cây, chàng là không khí trong mạch thở của đất, nàng là mưa bay bổng trên trời như mây, họ gặp mà như ko gặp nên họ chả thể nhau mấy nhưng đã hòa quyện vào nhau từ lâu lướt r, hoa cỏ hò reo, cơm mưa tí tách, khiến họ vui như mở hội bằng những cơn gió thoảng, Họ chả biết con người là gì cho đến cái ngày họ thấy chính mình là mây có hình dạng tròn, vuông, chữ nhật và tam giác đều, họ chẳng hiểu vì sao họ lại thích bốn hình dạng ấy kết hợp thành một, họ điều động chim muông để hỏi xem thứ đó là gì thế, chim muông nói chuyện với nhau, :"chắc nó sẽ to lắm!" , họ thầm thì, - sẽ to, rồi họ điều động cây cối, thì ngay lập tức hi thấy hình thù của bốn hình ấy ngay chính một số cây, cái đầu là tròn như quả táo, cái mình sẽ to như thân cây và dày, cái tay cái chân sẽ nhỏ như cành cây, và cái ấy sẽ là hình tam giác, họ vỡ òa thích thú, thế bên trong nó như thế nào, nhất định phải giống thú nhưng phải khác thú, họ điều động tiếp gió, nước, không khí, chúng ko nói j ngoài đó chính là Con Người. Họ ko có hình hài nay có hình hài, ai cũng muốn chọn là con người, nhưng chỉ một phía dc mà thôi. Họ quuêts định thi đấu vớ nhau, về ba lĩnh vực: đẹp, xấu và lớn, nhỏ và giống, khác. Mẹ đất có Thiên nhiên hùng vĩ nhất định lĩnh vực đẹp ko ai bằng, Thiên Chúa có thiên nhất định ko ai lớn bằng, chỉ có khác ở chỗ chẳng ai chịu nhỏ bé xấu xí cả, thế thì cpn người sẽ nhỏ bé và xấu xí vậy, họ ko hiểu chính họ sẽ là con người. Họ thi vẽ ra họ và họ chọn tên là Gái và Trai, họ tìm dc con trai nhưng ko hiểu vì sao Mẹ Thiên Nhiên lại chọn là con Gái, mẹ bảo:" Con nào cũng như con nào, nhưng phải lạ một chút để dành tặng riêng cho con người chứ! ", mẹ cười như biết trước cái gì đó! Và rồi con người ra đời bở tài vẽ của mẹ Thiên Nhiên và tài hóa phép của Chúa Trời, họ hài lòng bởi hình hài mới của họ, từ đó con gái luôn là phần thưởng quý giá nhất của con trai là thế giới con trai ko bao giờ hiểu được, là Thiên thần Chúa phái xuống để thử thách lòng Gan Dạ của đàn ông và là Ác quỷ cho kẻ nào dám bỏ đi phần thưởng trong cuộc đời, Thiên Chúa ba ngôi và chỉ ban Tình Yêu đầu tiên cho con người. Con người hít ko khi để sống và uống nước để duy trì sự sống, nhưng muông thú xin phục vụ con người nên mới đồ ăn, chúng tình nguyện còn con thú ko tình nguyện chúng dc làm con người ngang bằng với Mẹ Thiên Nhiên và Thiên Chúa chịu sự cai quản của những con người chấp hành tốt nhiệm vụ của mình, chúng mãi mãi làm nô lệ cho đồng tiền và ko bao giờ muốn chấp hành bất cứ cái j mà ko cho chúng lợi ích, chúng tham lam và muốn theo Quỷ Dữ, bơi quỷ có tất cả những thứ chúng muốn chỉ có duy nhất quà tặng của Mẹ Thiên Nhiên là chúng ko có đó là Tình Yêu.
Tình yêu là tự nhiên, là xuất phát từ sự gần gũi nhau, mẹ muốn phần thưởng ấy dành con của mẹ người đứt ruột đẻ đau nhưng tình yêu lại lớn mạnh đến mức mẹ chẳng còn thấy đau nữa, mẹ Thiên nhiên nói Tam giác cân ấy phải ngược lại mới đúng và đứa trẻ chính là đỉnh của tam giác chúng ra đời chắc chắn là con người nhưng chưa đủ nên chúng chỉ bản năng của con chứ chưa là người và chúng suốt đời là con của cha mẹ, chúa chọn cha, mẹ vẫn mãi là mẹ, chúng giống nhau như cha chả thể cho gì ngoài lớn mạnh, còn mẹ cho co dòng sữa ngọt lành trong mạch cây cối, sông nước và dc bảo vệ bởi muông thú. Con gái dịu dàng, con trai mạnh mẽ, chúng lại ban chp tình yêu của cha mẹ, vì thế mỗi thế giới nhỏ trong hai thế giới lớn, họ ko bao giờ có thể chối bỏ mối quan hệ này, nhiều mối quan hệ tạo ra thế giới lớn, vì thế cả thế giới này đã lùi một bước để có có thế giới nhỏ,
No comments:
Post a Comment