Wednesday, December 23, 2020

VĂN MIẾU - CHÙA LÁNG, Thi cấp quận, cấp Thành Phố của hội thi xưa, bạn đã từng biết gì về hai nơi này, ứng thí linh thiêng chăng!?

 VĂN MIẾU - QUỐC TỬ GIÁM, 



Chưa đi chưa biết người xưa thi cử thế nào!!! 

Kim Quy, vị Rùa trao kiếm cho vua Lê Lợi, chính là tấm gương cho chậm mà chắc!!! 

Học tài thi phận, đừng nghĩ nhiều về nó, thua keo này ta bày keo khác, một bài thi không có gì phát triển đó không gọi là chậm, mỗi lần thi đều khá lên một chút, đó chính là tấm gương sáng cho sự ham học hỏi đấy!!!

Mỗi bia rùa đều có những chú rùa khác nhau, đó chính là hình dáng của mỗi sĩ tử chọn bước vào kì thi, rùa khác nhau như bài thi cũng khác nhau, kẻ nào gian lận, thì sẽ có hình phạt thích đáng!!! Dù sao đã sai mà không trừng phạt thì kẻ đó không biết sai, nhưng vẫn có nhiều trường hợp đặc biệt phải tâu lên vua, và vì sự cảm động vì ham học mà vua tha cho, 

Ví như Trúc Anh Đài, con gái cũng rất thích việc học và hỏi giỏi hơn các anh luôn hay sao!? 



Chùa thờ các vị chính,


Văn Tuyên Vương

Khổng Tử

551 - 479 TCN 

Vua của ngôn từ sắc bén, 

Cái chết to lớn dành cho người xứng đáng làm vua nhưng không làm, dùng ngôn ngữ mạnh mẽ đưa vào lòng người, dù mai sau con người vẫn nhớ mà tôn vinh trân trọng lời nói của người này,

Học, học nữa, học mãi

Tôn sư trọng đạo

Kính lão đắc thọ

Tiên học lễ, hậu học văn

Là tất cả, 

 

Á Thánh

Mạnh Tử

Tâm Phục Khẩu Phục

Cái chết khỏe mạnh là do không có khẩu nghiệp

Trao hai phần thưởng cho hai người xứng đáng, gương sáng trong đời có thể là tình nghĩa phu thê, hoặc tình bạn đẹp cùng cố gắng giúp đỡ nhau trong cuộc sống, 

Có đôi có cặp, hạnh phúc, giới hạn, biết lượng sức mình, 


Tông Thánh

Tăng Tử

Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh

Con đàn cháu đống là do đức cha, 

Có thể ngay lập tức phán chết kẻ sống trái đạo lí, luân thường,

Một hoặc chết


Thuật Thánh

Tử Tư

Đi với Phật mặc áo cà sa, 

Đi với ma mặc áo giấy

Cái chết tư lợi mà không có tư duy, có quyền năng là do cầu xin quá nhiều, cái chết lam tham là cái chết một mình, 

Kẻ chết sẽ không biết mình chết thế nào, giống như sống đời một mình không được yêu thương cũng là sống không bằng chết rồi, 

Số 0, không biết sống nên chẳng có gì


Phục Thánh

Nhan Tử

Cái nết đánh chết cái đẹp

Tâm phục, muốn nghe thêm cái thiện để cải tà quy chánh, cái chết an nhiên với dung mạo mãn nguyện, cái chết dẹp dành cho kẻ tự nguyện tôn kính thánh,

Ban phát những điều tốt đẹp cho nhân gian, tay vị này cầm rất nhiều thứ mà con người cần để có ngoại hình ưng ý, nhưng đổi lại gì thì không ai biết, 

Vô tận, vô số, bản năng


Thầy Đồ chăm chỉ luyện chữ

Khởi nguồn của văn học, 

Mây, họa

Hoa, sắc

Rồng, hình tượng

Mê cung, ngôn từ


Họa đơn vô chí

Không đủ không hình thành được, 

Cầm kì thi hoạ, 

Một bài thi tốt chính là văn thơ lai láng nhưng trình bày rõ ràng rành mạch, bài thi nhìn sáng sủa, trang trí đẹp, và canh thời gian chuẩn xác để hoàn thành tốt nhất, 


Học tài thi phận, 

Kẻ giỏi cách mấy mà không lượng được tư duy trong bài thi, đi làm thứ vô nghĩa trước thì cả bài thi sẽ vô nghĩa,



Bắt đầu vào trường thi nên đến sớm và tham quan trước, cách bài trí trường thi, chính là lời nhắc nhở sâu sắc đến thí sinh để bước vào toàn tâm toàn ý làm bài tốt nhất, 

Làm bài thi cũng nên đưa quy chuẩn thi vào để ghi nhớ, bài thi ấn tượng là quan tâm tới thứ không ai để tâm tới cả, 

Kính lão đắc thọ ba vị : thần tài, ông thọ và ông địa, 

Sức khỏe, máu lưu thông khí huyết, cơ thể sảng khoái như là chú dơi ngủ ngược vậy, Cao Bá Quát ôn luyện buồn ngủ mà treo tóc mình lên để cảnh tỉnh, một khi đã quyết tâm thì trong khó sẽ ló cái khôn thôi,

Có thể khỏe mạnh, trí não ổn định bài thi nào không qua, 

Đề thi là một mê cung, nếu không ôn kĩ sẽ bị lan man, trọng tâm, kinh nghiệm là ví dụ, vừa làm vừa đọc lại đề nếu cảm thấy không ổn để nhanh chóng có cách giải quyết thích hợp cho vừa thời gian, 

Một bài làm sạch sẽ đương nhiên sẽ được điểm cộng cao, đừng tiếc giấy, mà nên bắt đầu lại nếu cảm thấy đủ thời gian, 

Nháp là thứ để bạn ghi nhớ, nếu lập tức nghĩ ra ý hay mà chưa thể viết hãy nhanh chóng lưu lại vào đó, không tiếc đâu, đừng để não chứa quá nhiều quá tải khiến bạn làm bài chậm hơn mà thôi, 

Đề bài ngày nay, 

Một câu ghi nhớ, điểm ít nhưng dễ kiếm, 

Một câu nghị luận xã hội, khó điểm lại thấp, nhưng đánh giá được vốn sống, 

Hai câu trên tập trung hết vào câu phân tích văn học, 

Hoàn thành tốt hai câu đã được nửa số điểm,  nửa số điểm còn lại cân nhắc kĩ bởi rất dễ sai sót, một bài thi hoàn hảo và một bài thi súc tích nhưng bẩn, giám khảo đọc không được, mất cảm xúc chấm điểm, 

Tâm lí giám khảo cũng ảnh hưởng lớn đến việc chấm điểm, chưa kể họ phải chấm cả ngàn bài, 

Xui hay hên là do bạn!!! Bài thi hay càng nên chú trọng trình bày, 

Trước khi bước vào thi việc tới sớm khi chưa có ai, đi đi lại lại chậm rãi, không cần nhớ thêm gì nữa, thời gian quá dài để bạn ôn luyện rồi, trừ khi bạn chả ôn gì thi đại thì điểm số của bạn có trời mới biết, vậy nên giữ sự thanh thản sảng khoái, vào thi tự nhiên nhìn đề là nhớ ngay, rồi cứ từ từ tuôn ra thôi, bởi sự ổn định luôn cần thiết,

Không ít các sĩ tử do lo lắng mà đang làm bài ngất xỉu giữa chừng, hoặc ốm nặng trước kì thi, rất đáng tiếc,

Yên tâm học hiểu là thứ không thể thiếu trước khi bắt đầu học, việc ghi nhớ tên tác giả, quê quán, năm sinh và tác phẩm ấy theo cách hiểu cũng nắm trọn số điểm rồi, 

Đủ điểm là gì là đủ ý, 

Mà khi mình đã thích thì cái gì mà không nhớ được, 

Vậy nên mỗi người cách học khác nhau, có người chơi mà vẫn nhất, kẻ miệt mài học, ngay cả top 100 cũng không lọt, 

Bởi vậy việc thi cử chỉ là đánh giá khách quan việc học, chủ yếu tuyển chọn để làm quan, làm người của dân, dân nghe theo phải là người có tài có đức, tài thì có nhưng đức không thì cũng chẳng được gì, mà đức thì khi làm việc mới thấy được, người nào với công việc gì cũng công tâm, thì người người yêu quý và tin tưởng,

Ngày nay việc thi cử bắt đầu giãn và dễ hơn xưa rất nhiều, vậy nên việc gian lận cũng dễ hơn, và việc ôn luyện cũng nhàn rỗi hơn, 

Điều đó có làm phát triển sự yêu thích việc học hay không, hãy hỏi chính mình và con mình xem sao!? 



Thiên đàng là cùng nhau, 

Địa ngục là hiểu lầm nhau, 

Kẻ thứ ba không có cơ hội, 

Cũng phải tự buông tay!!! 



Nam mô quang minh bảo tháp, 

Tỳ kheo giới thích đàm niên, 

Đạo hiệu bồ tát giới đàm lễ

Nhục thân bồ tát ma ha tát 


Các bồ tát cùng đạo hiệu cùng nhau bàn luận về cuộc đời, 

Một, tháp cao có tháp cao hơn

Hai, con người thường mới thích nhiều chuyện về luân thường đạo lí

Ba, chỉ có nhục nhã mới không muốn nói lời nào, chỉ kẻ làm thánh mới phải nhục, nhục vì chưa dạy đủ chính mình!!! 


Thánh nhiều chuyện bằng ánh mắt, chưa nói đã hiểu người đang gặp vấn đề gì, 

Kẻ nói quá nhiều chính là muốn lừa dối người khác tin mình, 

Làm thầy là đã từng có thầy và từng là trò, 

Người thánh thiện luôn kiệm lời, để lắng nghe, cảnh lắng nghe vô cùng thanh tịnh, 

Tức nước vỡ bờ, có lúc thánh phải hiện ra để cảnh báo hoặc cảnh tỉnh, ai không nghe thì rõ là sống đời vô ích!!


Đạo lí do con người tin là giết người, 

Đạo Phật là hướng thiện, biết nơi kết thúc mà tin tưởng sự sống, 

Đạo chúa là câu chuyện thiên hạ bắt đầu, 

Biết chết và sống rồi sẽ biết mình mong chuyển cảnh giới như thế nào mà thôi!! 

Tin đúng, làm đúng, hại người, 

Tin sai, làm đúng mới thành người!!!





CHÙA LÁNG 2020

Tiên học lễ, hậu học văn, 

Lễ phép, hiếu thảo, ham học, 

Thành đúc kết, câu văn chỉn chu cũng đến từ LỄ!!! Thành kính, 

Nam mô a đi đà Phật!!! 

NHẤT HIỆU BĂNG tự Thanh Thanh An



Nhà gần trường thi thì đỡ ngựa xe, 

Cũng như gia tộc cũng làm lớn mới mua được nhà chỗ Kinh Thành sầm uất như vậy, 

Người ở xa kinh thành, nhà nghèo, đi bộ là việc hiển nhiên, 




Nhưng quá trình đi có thể gặp được đề chăng!? , 

Cứu giúp người khác, gặp khó khăn trong quá trình đi, như cướp của giết người, 

Đều là trời thử sự quyết tâm, và học tập có dùng nhân đức vào ấy không?, 

Trời thương nhất định tai qua nạn khỏi mà tới kịp mà thể hiện tốt nhất trong bài thi vậy, 

Nghị luận xã hội chính là biết lượng sức mình, súc tích ngắn gọn mà thể hiện hết được quan điểm của mình với một hoàn cảnh nào đó,

Học mà không biết áp dụng thì sao có câu học đi đôi với hành, người xưa không hề sai khi mở hội thi để thử sức cũng như xét xem thầy cô đã dạy dỗ học trò mình thế nào?, 

Không ngoa khi những tấm gương ham học đều đạt giải Khoa thi cao, 

Ba điểm cho Nghị Luận Xã Hội nhưng nắm trọn cả bài thi, ai bỏ quên câu này, điểm cao là không thể!!!

Ngày nay là luyện đề, như người xưa học ngày học đêm, chả biết đề thi ra sao cả, càng ngày việc học nhẹ hơn, nhưng áp lực kì thi nào cũng căng thẳng cả, 

Học tài thi phận có chăng cả đời!? 

Trong một bài văn, ghi nhớ, áp dụng và khả năng đều thể hiện rõ qua từng câu chữ, 

Nét chữ nết người, cũng như cách phân bố và rèn luyện chữ trong quá trình học, 

Trong cái khó ló cái không, kết hợp việc học cũng là cách nhớ bài lâu hơn, mà vẫn đạt điểm tuyệt đối vì cách học, văn là đủ ý, cầm kì thi họa, gì cũng cần văn cả, 

Dùng quá nhiều thời gian lan man, chém gió, chắc chắn thầy cô sẽ nản đọc còn hơn người làm bài vậy!! 

Không sai một chữ, là học vẹt, nắm vững vốn sống, biết phân tích kết hợp mà kết luận, mới là thứ văn học cần, 

Một bài viết sạch sẽ, trình bày rõ ràng, mười điểm môn văn khó nắm nhưng con người thì đã rõ ràng rồi!!! 

Ngày xưa con gái chỉ biết nữ công giai chánh, dù có học giỏi cách mấy cũng chẳng thể chứng minh, 

Quả là cần cù bù thông minh, con gái ngày nay được học hành đều đã chứng minh mình chẳng hề kém cạnh gì con trai, 

Chẳng nên đề cập đến những kẻ lười biếng, 

Những kẻ ấy sinh ra có giàu cũng chẳng cũng sớm duy trì ăn chơi mà thân bại danh liệt mà thôi, 

Cơ hội là như nhau chỉ có cách riêng của mình được đưa vào bài văn thế nào!?, 

Dù sao ngày nay con gái hơn con trai mảng văn là cá chắc, nhưng sự hoàn mĩ  trọn điểm luôn dành cho toán học chăng!?, 

Dù sao ý nghĩa trong bài văn luôn khiến người ta nhớ mãi, 

Đã được chứng mình là con trai mảng văn cũng chẳng thua kém gì con gái cả, 

Như Bác Hồ, Nguyễn Du, Nguyễn Khuyến,... Văn Cao vậy!!! 

Chỉ cần một hoàn cảnh nào đó sinh ra trong đời tất cả mọi người đều có thể là Văn Nghệ sĩ rồi, 

Đôi bạn cùng tiến,

Là cố gắng hết sức, thua keo này ta bày keo khác, kì thi nào chúng ta cũng cùng vượt qua, để cùng là niềm tự hào của cả dân tộc Việt Nam, bạn nhé.

Lớp chúng mình đoàn kết

Nối vòng tay lớn

Trái Đất này là của chúng mình

Bạn đã biết hát hết chưa!? Nếu biết hãy hát cùng với con bạn nha!!!!


Chào Đoàn Kết và See Ya!!!!

Thursday, December 10, 2020

QUÊ HƯƠNG TÔI, ÔNG BÀ TÔI, CHA MẸ TÔI, VIỆT NAM TRONG TÔI!!!

 Ông bà ta người có thể chứng kiến chiến tranh, 




Cố ta phải đấu tranh, còn ta hưởng như thế nào!?

Vật giá cao theo độ tham lam về nhu cầu của con người, con người đâu cần nhiều tiền đến thế để có một cuộc sống ổn định!?

Mua qua bán lại, một món hàng rẻ bèo này bị đôn lên gần gấp lên nhiều lần so với giá trị ban đầu, người nghèo không thể mua và nhặt rác ăn, đời có tàn nhẫn quá với người hiền lành không, không cướp của giết người, mà sống không bằng chết thế, 

Nhiều tiền mà, 500k có thể giúp 50 người lại cho không một kẻ lừa đảo giả nghèo có vẻ tội nghiệp!!!

Con người vẫn không thoát khỏi trông mặt bắt hình dong, những kẻ làm giàu bằng cách lừa đảo muốn thành công trót lọt cũng mê tín dị đoan mà thôi, 

Người tử tế cầu chi cho lắm, họ có thể giải quyết cho đến cùng một số vấn đề mà không cần ngờ sự giúp đỡ vô nghĩa từ thần linh, thần cho rồi thần đòi mà thôi, cái quan trọng là bản thân có đủ cố gắng chưa mà cầu, người nghèo chân chính là tự lao động, và hưởng thành quả một cách có lợi nhất cho gia đình mình, 

Kẻ tham lam dễ nhận nhưng chẳng biết cho, 


Nhận tấm lòng người khác nên đáp lại với ánh mắt long lanh của sự biết ơn, và bạn cũng bằng nụ cười là ấm lòng lắm rồi, họ biết ơn vì lúc khó khăn nhất bạn đã giúp, cho con cái, cho gia đình họ vượt qua khó khăn hiếm có, họ niềm tin tiếp tục sống và lao động  chăm chỉ để đền đáp tình cảm của bạn, và mãi mong gặp lại để cảm ơn lần nữa không như trả lễ của bọn tham lam muốn tiền vô như nước, chẳng ai thích làm ăn xin cả đời cả, lòng tự trọng ở đâu kia chứ, kẻ không biết ơn như kẻ bán nước vậy, bao nhiêu cũng không đủ mà thôi!!! 

Bĩu môi tờ tiền lẻ, bởi mục đích của những kẻ đó đâu phải những tờ tiền đó, cầu toàn nay phải dành cho ăn mày!!! Những kẻ chẳng biết niềm vui cuộc sống chính là lao động, 

Bởi vậy kẻ cắp phải gặp kẻ cắp, kiếm nhiều tiền lại cờ bạc, rượu chè, gái gú, đúng là của thiên trả địa mà!! 


Chuyện ăn uống chuyện cả đời,

Ai mà không muốn ăn ngon mặc đẹp, 

Đó có phải là thứ của riêng nhà giàu, 

Cơ thể đẹp, mặc gì cũng đẹp, nhưng hãy khoe một cách tinh tế, 

Lắm tiền đương nhiên có dư tiền để đi làm đẹp, nhưng không thiếu người nhà giàu không được xinh đẹp cho lắm, nhưng về già họ vẫn giữ được sự giàu có của mình, và người thân thì họ sẽ trông rất phúc hậu, 

Còn người không nghèo không giàu vẫn có mưa cầu đẹp bằng cách bình dân hơn để tự tin hơn và có công việc tốt hơn, trông họ chẳng khác gì người giàu cả, bình dân mà đẹp người giàu cũng thích, kẻ không giàu mà phô diễm quá nhiều thì sớm cũng là kẻ lừa đảo mà thôi!! 

Người nghèo hoàn toàn phải ăn mặc theo hoàn cảnh của mình, họ đâu đi diễn trên sân khấu đâu cần ăn mặc lấp lánh, người nổi tiếng bình thường cũng phải sống bình thường thôi!!! 

Không ai đánh giá chính xác tính cách qua cách nói chuyện nhưng thông qua cách ăn mặc, có thể thấy rõ ràng về gu thẩm mĩ của họ, 

Bởi có những người giàu người gân guốc, mặt khắc khổ, mặc thế nào cũng không sang được!!! 


Ăn no là mong cầu của người nghèo, để đủ sức lao động mà thôi, người giàu có trọng ngon miệng mà lịch sự với bữa ăn, có thời gian để từ từ thưởng thức món ăn ấy, 

Vì sao người giàu có thực sự càng ngày càng giàu, còn người nghèo bất chợt giàu lại lao vào ăn chơi thưởng ngoạn, thì tiền nhanh chóng bị lừa hết mà phải quay lại cuộc sống nghèo của mình, 

Do động não cả mà!!! 

Người trân trọng đồng tiền mình kiếm ra, và dạy con cái họ biết cách vất vả để tạo ra đồng tiền, và sử dụng nó một cách đúng đắn, còn kẻ được tiền trên trời rớt xuống không biết phải xài cho hết mà hết thật, sao giống nhau được!!



Người phân biệt chủng tộc, giàu nghèo, đẹp xấu, sẽ chẳng bao giờ giàu có và xinh đẹp nổi đâu, nhưng ngày hôm nay tui lại muốn đề cập về vấn đề này, như một cách để bản thân phân biệt rõ vì sao bản thân lại hình thành tâm tư như ngày hôm nay, như cái cách đề cập về LGBT, 

Quan điểm cá nhân, về phú ông, thằng Bờm và nắm xôi, 

Có vẻ Phú ông là kẻ lầy lội, ngây thơ nhất về tiền, 

Còn thằng Bờm là thằng ngu nhất cuộc đời này rồi nhưng cuộc sống có vẻ vô lo vô nghĩ nhất, 

Nắm xôi khiến thằng Bờm no bụng, còn Phú ông thì nhờ nó mà được tất cả, 

Nhưng quả báo có chừa cho kẻ tham lam nào cơ chứ, 

Bởi càng giàu lại càng tham lam, 

Người khó khăn mới giàu được càng keo kiệt,

Người sống vui vẻ là người không cần có quá nhiều về tiền, thế gian nói ta nghèo, nhưng ta thấy ta không nghèo, 

Thiên hạ nói ta ngu, nhưng ta ngu một cách thật vui vẻ, kiểu gì cũng được trời giúp, mà còn không biết nhận, quả là kẻ ngu nhất thế gian rồi, Ba ha!!! Vì biết niềm vui hạnh phúc không đến từ giàu có xa hoa, 

Thử một lần giàu có rồi mới biết nghèo mà quan tâm nhau mới là hạnh phúc, 


Việt Nam có Bắc, Trung, Nam, mất đi nơi nào Việt Nam sẽ không là VN nữa, như phú ông, những kẻ chiếm đoạt được phần nào, đều muốn chiếm hết mới vừa lòng, 

Còn Việt Nam như thằng Bờm, trông khờ khờ nhưng biết rằng muốn đạt được gì phải từ chính mình, Bờm không được học hành còn biết thế, như con nít do học hành chăm chỉ mới nên người, ngày xưa vừa đấu tranh dân ta còn phải học xóa mù chữ, có kiến thức mới thua keo này bày keo khác được, Bác đâu thể một mình đấu tranh mà là đi học hỏi kinh nghiệm, tìm ra phương án phù hợp với VN rồi cùng cả dân tộc chiến đấu không ngừng nghỉ, nếu sai một bước nào trong kế hoạch là những kẻ phản quốc biết sẽ lập tức không thể bảo vệ được đất nước rồi, mọi thứ sẽ công cốc nếu cả đất nước không đồng lòng quyết tâm chống giặc, với những đất nước tham lam và độc ác, vậy nên trân trọng không đến từ nhận thứ trên trời rơi xuống, và tham lam, mà là dùng tình yêu thương cùng nhau, không hòa bình sẽ mãi mãi là nô lệ, chính sự đồng lòng yêu nước mới hình thành cả Việt Nam trọn vẹn B - T - N như lời Bác trước lúc ra đi mong mỏi vậy!!!

 


Đất nước nào ta không biết chứ quê hương Việt Nam nhất định không quên, đi đâu cũng không quên mình là người Việt, điều đó đã ăn sâu vào tiềm thức người Việt rồi!! Không ít những bạn trẻ sinh ở nước ngoài đều được học tiếng việt từ nhỏ để biết mình là người Việt, thật tuyệt vời, một ngôn ngữ sẽ mai một mãi mãi nếu không được dạy!!! Bởi đó cũng hình thành tình yêu và họ muốn thăm thú nơi đây và họ yêu nó mất như tôi vậy!!! 

Bác mới dặn dò, để nước ta sánh ngang với Cường Quốc Năm Châu là nhờ gì nhỉ!?? Công học tập của các em, chứ có bảo các em hãy đi hết sang nước khác để đem tiền về nước mình để nước mình phát triển đâu nhỉ?, có phải tất cả người giỏi đã đều bán chất xám hết rồi không , nhưng chắc chắn những người quyết ở lại vẫn nỗ lực từng ngày theo lời Bác dạy !? Dù là trẻ, già, lớn, bé!!! Như giặc tới nhà đàn bà cũng đánh hahha, 

Không biết người khác nào, chưa bao giờ tôi quên, Bác đã từng cùng dân Việt Nam cứu và bảo vệ Việt Nam thế nào, ở đất Việt hãy nhớ truyền thống và lịch sử ông cha hào hùng mới giành được độc lập, thế mà có những kẻ không biết thế nào mà tạo ra đạo Bác Hồ để điều khiển những kẻ ham tiền vậy nhỉ!!?, đây lại thử thách để những người trẻ tuổi Việt vượt qua chăng!! Chúng ta có cần quá nhiều tiền để đốt nó nhanh như Công tử Bạc Liêu không!?, gương có mà không tránh được sao, 

Hãy noi gương Bác, 

Tắm nước lạnh buổi sáng thật sảng khoái, chơi xích đu thật vui, có nền tảng, và được học tập tốt càng vui hơn nữa!!! 

Tôi yêu đất nước của mình vì có Bác và gia đình tôi là người Việt Nam!!!