Saturday, July 24, 2021

COVID và Cô Rô Na, CÓ GÌ KHÁC NHAU & Khác Nhau Chỗ Nào!!?

 Sự thay đổi tích cực, 

Nhìn thì tích cực nhưng khía cạnh nào đó chưa tích cực, 

Ở đời có những sự tự giác đều tích cực hơn nhiều so với sự tích cực do người khác áp đặt,

Sự cao ngạo có thể đến từ sự khen ngợi quá nhiều, 

Nhìn lại mình ta sẽ thấy nhiều thứ bản thân chưa hài lòng, 

Nhưng nếu người khác nhìn vào khen đểu ta cũng tưởng là mình hay mà không cần nỗ lực nữa hay chăng!!? 

Bởi vậy nếu không thực sự tạo động lực tiến lên, dậm chân tại chỗ là điều tối kị của con người, 

Việc bước lên đỉnh vinh quang quá nhanh cũng vậy!!! 

Con người cần trải nghiệm, kinh nghiệm, và tự nghiệm ra bài học mỗi bước đi, 

Như mới sinh ra ta nên phải học bò rồi mới biết đi, 

Lớn thêm chút thì học ăn học nói học gói học mở, 

Lớn thêm chút ta học yêu thương đồng loại, rồi mới biết đường đúng để đạt những thành tựu giúp ích cho người xung quanh, và chính mình, 

Đồng tiền là thứ cuối cùng để biết yêu thương gia đình hơn, 

Vì tiền ta mất cha mẹ, 

Vì tiền ta mất con, 

Và mất chính mình, 

Nhưng không phải ta đẩy luôn đồng tiền đi, 

Nó vẫn giúp ích khá nhiều trong đời sống, 

Nhưng ta cần biết giới hạn khả năng, 

Khi bạn kiệt quệ mà vẫn ham muốn giảm cân, 

Khi bạn nhìn mình ở trong gương và ham muốn gầy hơn nữa, 

Khi đôi mắt bạn bị che mờ bởi ham muốn, chẳng phải bạn sẽ nhìn xấu thành đẹp, đẹp thành xấu hay sao!!? 

Mọi ham muốn ganh ghét trong đời đều khiến người ta trở nên độc ác hơn, 

Vậy nên có tiền có thể có tất cả, nhưng chẳng thể có người yêu thương, 

Kể cả khi bạn giàu nứt vách đổ tường bạn vẫn thấy thiếu, 

Bạn cần thêm cho vợ, cho con, cho cha mẹ, chứ chẳng phải mỗi mình, bạn không cho mình ngừng làm việc vì thương họ hay sao!!? 

Bạn lại bị đồng tiền cho trở thành người tốt, hiểu lầm đến mức bạn stress, bạn lại dùng một nàng ả nào đó để khỏa lấp nỗi buồn, 

Vì gia đình chỉ cầu thêm tiền từ bạn chứ chẳng muốn hiểu bạn nữa, 

Bạn đã thấy tai họa của sự tốt thiếu tinh tế chưa!?, 

Vậy nên ở đời này không phân rõ giới hạn năng lực của bản thân, 

Không biết phân chia công việc, và cùng làm những việc thật vui vẻ bên gia đình, 

Thì cái ngày kỉ niệm đẹp biến mất, để thế thay cho dục vọng của Đời, 

Bạn sẽ rơi nước mắt bởi bản thân là một kẻ thông minh, nhưng không biết vận dụng sự thông minh ấy cho thấu đáo, 

Bạn mất khả năng học hỏi, 

Một kẻ thông minh không có đạo đức cũng thua rác rưởi mà thôi, 

Dù sao trong lòng mỗi con người luôn có lương tâm, còn súc vật thì không, 

Bởi chúng không cần giao tiếp, còn ta thì cần!! 

Ta giao tiếp để bàn luận giải pháp cho một phương án lợi nhuận cao, 

Ta mệt mỏi và không muốn nói chuyện với ai khi về nhà, 

Ta ngủ để giữ sức khỏe, còn con cái đang chật vật với deadline, thuyết trình, và mớ hỗn độn đang cần bạn trợ giúp,

Bạn nghỉ ngơi đủ hãy thêm thời gian, nhậu nhẹt để kết giao mối quan hệ, hãy bớt một ngày để kết giao với con mình, nấu ăn cùng vợ, và dọn dẹp nhà cửa, 

Bạn sẽ không nói công việc của vợ mình dễ nữa, mà bắt vợ mình thêm việc không tên, 

Một đôi vớ, đôi giày vương vãi, cũng thành chuyện gây nhau, con bạn nhìn tình cảnh ấy chúng có vui được không!!?

Phụ giúp, chúng cũng muốn làm khi cảm thấy vui với việc ấy kia mà, 

Nhà cửa bề bộn là do xung đột hay lòng ích kỉ của mỗi người, 

Một người thành công chính là do họ có thói quen tốt để duy trì thành công đó, 

Bền vững khác với tức thời để hết thời ngay tức khắc!!! 

Ai cũng có thời gian cho người dưng vì tiền, còn con mình thì không, so sánh, chúng sợ bạn hết tự hào về chúng mà không ngừng cố gắng, nhưng bạn không thấy điều đó, vì công việc thôi, hay vì muốn con mình nên người, 


Sự vất vả của bạn, bạn đã biến nó thành hố đen vũ trụ rơi mãi không ngừng dành cho con mình, thiên hạ nào có nói thật đâu, từ một chuyện qua tay người đã thành chuyện khác, con họ hư khen ngoan cũng chẳng ai biết được, 

Bạn lại tin và dành cho con những lời nói làm con cay đắng và đau khổ thay cho đời bạn, 

Có phải những người phụ nữ cũng đầy tham vọng, nhưng đừng bỏ rơi con mình một mình như thế, đừng để kẻ xấu có cơ hội chặn con đường thăng tiến thật sự của con bạn, 

Ai cũng có phần đúng, hãy cùng ghép những mảnh ghép đó lại với nhau đi, 

Con tin cha mẹ!!! 

Hãy suy nghĩ về nó, đừng đợi mất hết, lúc ấy trí thông minh lại quay về với bạn thì có ích gì!! Bây giờ bạn có thành công trở lại thì vợ con bạn cũng chẳng quay về nữa!!! Hoặc là họ trở về với bạn lại vì tiền,  

Sao ta không từng cùng nhau xây tổ ấm kia chứ!!? Những ả đào nào sao có thể chen vào, 


Dù sao nếu là bạn làm thay con bạn, nó sẽ nhanh hơn nhiều, nhưng bạn không thể làm hết thay con bạn được, đó là sự chỉ dẫn, là người dẫn đường, bạn phải như một chú chó được huấn luyện thành thục, và phải áp dụng nó với đời đó là người bạn đồng hành với bạn suốt đời, GIA ĐÌNH, 

Đó là hai thái cực của thành công, 

Vì sao cha mẹ càng giỏi con cái càng áp lực để chạm ngưỡng thành công của bạn và vượt qua nó, 

Ai cũng so sánh, và lấy danh tiếng của bạn để đòi hỏi chúng!!! 

Chunhs cần SOS, 

Bạn hãy quan tâm chia sẻ rằng bạn hợp tác, và biến con mình trở thành người có ích thay vì là bản sao của bạn,

Bởi nếu bạn thành công thì không sao, 

Nhưng phía sau thành công ấy, bạn hãy thật nhất với con mình đi, 

Có việc nào không gắn liền với khó khăn ban đầu, con bạn cần bạn lúc này!!! 

Bởi vô số phụ huynh áp đặt, đứa trẻ vô cùng mệt mỏi, và không có sự gắn kết, 

Đứa trẻ muốn bứt phá, và chúng sẽ thật hư trong mắt bạn, nhưng đó là quyền lợi sống còn của con người, 

Con bạn hư hay là cái Chết!!!

Giai đoạn ấy thật đáng sợ!! 


Lúc này sự ủng hộ của bạn sẽ là cầu nối cho hai thế hệ, sự chia sẻ rơi nước mắt đồng thuận đó chính là tích cực, 

Còn nếu con bạn toàn chỉ ra lỗi của bạn, cũng hãy bình tĩnh, 

Nếu thực sự đó vẫn là đứa trẻ ngoan, nhất định ngày chúng hiểu vấn đề khi bạn cố gắng thay đổi tích cực cho chúng thấy,

Đời này có đứa con nào không thương cha mẹ, và cha mẹ cũng vậy, nhưng không ai chịu tiếp nhận điều vô lí mà sửa thì ngày rời xa nhau sớm không!!? 

Có những trẻ nam, đi xa sớm, về chưa phụ giúp gì đã phải lấy vợ, chẳng biết là dâu ngoan thảo hay không, nhưng như con mình bị cướp, mâu thuẫn càng lớn, hành vi cũng không dành cho nhau sự tử tế,

Con gái là người tình kiếp trước của Cha, ngay cả con trai chắc cũng vậy mà, 

Đi chẳng đành, ở chẳng cam, người con trai giờ mới đau khổ ra mặt, mà không ai quan tâm ngoài thêm mâu thuẫn, 

Chuyện mẹ chồng nàng dâu xưa nay là vấn đề nan giải, 

Nhưng chuyện cha mẹ ruột còn khúc mắc về làm việc nhà, sao sang nhà người quen làm mà được thương, 

Ai rồi cũng sẽ khác, 

Nhập gia tùy tục, 

Dạy con nên người là khi đứa trẻ mình cần hiểu phải làm việc để được yêu thương, lao động là vinh quang, 

Bắt ép thay vì nói rõ lí do phải làm, nhưng với kẻ lười không biết thương ai thì khó lắm, thuê ô sin thì tốn tiền, không bà mẹ nào chịu cả, nhưng đụng mặt là gây nhau, đến khổ, 

Không khí gia đình là điều quan trọng cho hạnh phúc, nhún nhường và hòa thuận ở cách xa nhau lắm!!! 

Sạch sẽ, chăm chỉ ai không thích, đẹp đâu phải chỉ mỗi ngoại hình, người lớn có đôi mắt tinh anh, nhưng do anh chồng cả, lấy phải cô nàng không ưng mắt thì vậy thôi!!! 

Chăm chỉ vẫn xinh và gần gũi, đừng lo việc ngoài cho lo bò trắng răng, nhiều chuyện chuyện không đáng có, 

Hãy chứng minh cách sống ngay từ bây giờ đi, các cô nàng chuẩn bị lấy chồng, trước sau như một lười biếng thì sao có thể,

Việc mình làm tốt cha mẹ vui mừng, vợ chồng hòa thuận, con cái vui thích mừng học theo làm người!!! 

CÔRÔNA - Tự động viên!!!



Ả đào thời nay,

Xinh đẹp, 

Có học, 

Người ta tự hỏi, với kẻ như thế sao lại đi làm bé để bị đánh như thế, 

Hóa ra như Phù thủy chỉ thích chơi với những kẻ cùng hệ như gương thần, ác quỷ, 

Chúng thích cặp đại gia, mà kẻ lắm tiền thường là ở tầm đã có vợ rồi, 

Mấy ả thích tiền chứ đâu thích gì cái quen nhau ăn hàng ngoài đường ngoài chợ, túp lều tranh bao giờ, nhất là những ả đẹp, những ả xấu cũng mê giống vậy lắm nhưng đứng đường còn không ai thèm kia mà, 

Có cái đẹp trong tay quả nắm chắc hơn người, nhưng hơn cái gì không hơn, hơn cái nghề đó thì chỉ nát thân!!!

Chúng thích đi xe sang và những người thành công, 

Cuối cùng chúng nhận ra chẳng người thành công nào để ý tới chúng, 

Chỉ có những kẻ tép riu thích đi khoe khoang, cung phụng lúc đầu để thỏa mãn lần sau, không tiền vẫn có nàng ả, 

Những kẻ ấy nào cung phụng mãi cho ả được, nhưng chúng đều tưởng bở nên chịu Quả Báo vậy thôi!!! 

Chúng bảo ta may mắn, ta bảo may mắn của ta đều do nỗ lực cả, 

Ngưỡng tầm nào, thì có ngưỡng tầm đó theo đuổi,

Ta trong tâm hồn, ngoại hình ta cũng phải tương đương, 

Xấu đẹp do thời thế, trời đất, hoàn cảnh sinh ra, 

Có ăn có mặc khó mà không đẹp, 

Còn tâm hồn không được nuôi dưỡng thì cũng đẹp như Phù Thủy mà thôi!!! 

SUGAR DADDY mê gái trẻ đẹp, hết trẻ đẹp rồi thì cũng như gái xấu đứng đường không hơn, 

Gái già là chúng khổ, nên chúng níu giữ tuổi xuân bằng mọi cách, 

Chúng nhìn ta đẹp, chúng luôn cảm thấy bản thân thua mấy bậc, bởi cả gia đình ta không ai đẹp xuất sắc nhưng nhờ chăm chỉ mà mới có ngoại hình ưa nhìn ấy!!! 

Chúng tự hỏi sao ta chẳng cần làm gì vẫn được tôn trọng hơn chúng!!!?

Bởi ta có bạn không lợi dụng, nên gần như bên cạnh ta chỉ có nụ cười thôi, mà tâm hồn thư thái thì ăn uống cũng bằng một cách thư thái, 

Ai như thèm không dám ăn, lúc ăn thì như hạm, thì mới đẹp được chút đã xấu lại ngay rồi mà vẫn không rút kinh nghiệm, trăm lần vẫn như một!! 

Làm nghề nào nên trân trọng sinh mạng, bán thân nào có được sung sướng bao giờ, 

Vì kẻ đến đều dùng tiền để yêu, sặc mùi nhu cầu cả, đến lúc muốn được yêu thương thật sự, thì cái thân mắc đầy bệnh khổ trong Đời rồi!!! 

Chúng nhìn nhau, kẻ bị lừa không muốn làm tự thương xót những kẻ giống mình, kẻ quen thân dấn thân vào không thoát ra được vui mừng khi có con mồi mới lợi dụng, kẻ lớn tuổi hết thời mất khách tức tối chửi tùm lum, 


Đáng thương hay đáng đời đây!!! Làm nghề sướng nhất Thế giới toàn bạn đàn ông ạ!! 

Cái gì sửa được, chứ nhân cách khó sửa, tinh thần minh mẫn, kẻ xấu lợi dụng, biết ngay báo cho gia đình, 

Không phải cứ thương gia đình mà cho là được làm nghề ấy đâu. 

Đó là bất hiếu, tội nặng nhất đời người, kiếp sau không thoát được lưới trời, lòng hận thù thế giới, làm kẻ vô ích trong Đời mãi mãi, 

"Thúy Kiều mất thân cho Sở Khanh xong là đâu ai cần nữa, thoát thân dễ dàng sao không dám về nhà, sợ bị bắt lại sao, thân gái lang bạt, rồi bảo không xứng với Kim Trọng, 

Lòng bảo không xứng nhưng đố hề nhường cho em gái, dù em gái là người ở lại, cha bệnh nào được yên mà không chăm sóc, 

Kẻ làm gái là vậy đấy, không nhường gì cho ai bao giờ đâu, nhưng miệng lúc nào cũng ra vẻ hiền lành tử tế lắm, kẻ nào tin vào kẻ ấy thân cũng chẳng ra gì!! Thế thân chết thay như Từ Hải, chết xong sẽ về đâu!!"

Kết thúc cuộc đời ấy chỉ là một câu xin lỗi tự hào về nghề nghiệp của bản thân!! #XLECLMCĐ

Thân con gái sinh ra trong nhà giàu, kiếp trước ăn ở thế nào mà bị lừa bán vào nơi ấy, bởi gái nhà lành khác con nhà có giáo dục, 

Không lo học hành mà muốn kiếm tiền, nghề nào sướng hơn!!! 

Sướng phút giây đánh đổi cả cuộc đời, không có cái gì dại hơn!!! 

Các cô bé nhỏ nhớ học hành tử tế, trót dại một lần hai lần rồi sẽ có lần ba, chẳng ai thoát khỏi nhu cầu con người cả, 

Nhưng cái tà dâm chính là không chung thủy với một người mà thích cô độc để đến với cả trăm người để được cung phụng,

Có qua có lại mà, ăn của thiên hạ đâu có dễ!!! 

Kẻ ngu đôi khi cũng thông minh lắm chớ đâu dễ mà lợi dụng mãi được, 

Bởi ăn của người một đồng nhưng nhục nhã một đời ê chề!! 

Còn sống thì còn chưa biết ai hơn ai đâu, các cô gái ạ!!! 

Đôi khi tình yêu mù quáng, quen hết người nọ, cũng có thể biến ta thành Gái trong mắt thiên hạ mà, hãy trân trọng bản thân trước mới tìm lại được sự tôn trọng, lời nói mới có giá trị thiết thực được!!! 

Tình yêu thầm kín giữ gìn, trời còn thương, mà trời thương là cha mẹ ưng rồi, một gia đình hạnh phúc, cuối đời kẻ tà dâm mới thèm khát, lúc còn sướng có nhớ gia đình là gì đâu!!? 

Điều đơn giản là giữa tiết kiệm và keo kiệt khác nhau ở một cái là đức tính tốt và một cái là thói đời sống bần cùng mà thôi,

Vậy nên học hành tử tế, gặp bạn bè thân thiết vui vẻ, người tiền kiếp tới yêu thương dễ dàng, 

Học đòi dễ với đời mà không khó với mình, bạn bè xấu rủ rê, người tìm khó, ta mất đời, thật đáng tiếc!!!

ĐI HỌC THÔI!!! 


Ta nay chẳng muốn đổ thừa ai cho quá khứ của mình, 

Ai nghe ta kể lể đều chán ngán cả ra, 

Ngay cả ta cũng biết điều đó, 

Ta biết mọi người thích ta vì điều gì!?

Không biết rằng đằng sau lớp mặt nạ hào nhoáng, là cả gia đình anh hùng, 

Mới đầu ta nghĩ mình chỉ chia sẻ chút thôi, 

Nhưng khi ta nói quá nhiều, 

Nhưng ngày hôm nay ta biết gia đình đã biết hết điều đó từ lâu, 

Và cứ làm đúng như lời ta nói, sự thật được phơi bày vạch trần, 

Đó chính là thời khác, Diêm Vương cũng nhờ ta quản dùm mà bỏ việc, 

Nay ta đưa người thân vào, 

Trờ đất sẽ không con điều trái khuấy, không công minh nên tách rời mà không phù hợp kiếp sống nhân gian!! 

Ta biết cô gái út thần tiên nào cũng muốn ở nhân gian vì tình yêu cả mà!!! 

Nay ta chọn làm con của người tuyệt nhất nhân gian để gặp ai đây!! 

Chắc không ai biết cho đến khi ta hoàn thành nhiệm vụ rồi!!! 

Con ngoan bỏ nhà, cha mẹ nào an tâm bao giờ!!? 

Con xa cha mẹ nào không nghĩ cách mà quay về viếng thăm ngay, 

Đợi tới đầu bạc tiễn đầu xanh, thành ma mà trở về khóc lầm khóc lối hay sao!!? 

Những kẻ bảo ta sướng trước, khổ sau, đáng đời, 

Nay mê đời ta mà muốn tráo đổi, ta chẳng màng, 

Kiến thức của ta mới là thứ ta cần để trong tương lai ta không hè là kẻ ăn bám, tuy biết được điều này, ta vẫn khóc cho những kẻ đã hại ta trở nên như thế, 

Chúng còn không hiểu cách thức của trò chơi diễn ra, 

Chỉ đợi những kẻ không hiểu chuyện nhắc tuồng, 

Còn cả nhà ta hoàn toàn biết mình đang làm gì, kể cả gia đình thứ hai duy nhất là gia đình chồng ta, 

Nhưng thời gian dường như trêu đùa, khiến chúng ta tưởng rằng, hành phúc xa vời ấy có thực sự thực hiện được không!!?

Nỗi đau ấy là thật mới thấy thời gian chậm lại, trong khi niềm vui thì thời gian lại trôi rất nhanh, 

Giờ đây chúng ta còn lo ngại gì nữa khi nắm trong tay con mồi tuyệt nhất để đánh lừa sự tham lam trong nhân gian, 

Kẻ nào được gửi gắm mà lập tức có mưa đồ xấu lại ngạo mạn nghĩ có thứ cướp của trong tay thì phải đi cướp của mới cam lòng, 

Đáng lẽ nắm điều ngự trời phải trả lại cho trời, 

Giống như nhặt của rơi trả người bị mất, 

Những kẻ ấy vẫn chưa tìm ra trời sao đòi trời thưởng lại cho của cải cho như cho người lương thiện đây, 

Hóa ra kẻ ấy muốn làm trời mà thay trời hành đạo luôn hay sao!!? 

Dù sao kẻ xinh đẹp luôn tham lam hơn người khác, bởi chúng nghĩ bản thân là người đẹp nhất phải có đặc quyền riêng, 

Nhưng đáng tiếc đặc quyền của con người là lao động chân chính bằng chính đôi tay mới tự biết trân trọng mọi thứ!! 

Kẻ nào lười nhất định sẽ bị phạt, 

Đôi khi tù ngục là nơi trú ngụ với người chết đói, 

Và đôi khi thực sự là ngục tù với kẻ đang sung sướng, 

Và là thiên đường với những người coi cuộc đời là địa ngục!!! 

Ai sống cũng đều có lí do, kẻ mất lí do cuộc đời sẽ có suy nghĩ biến thái như thế nào với đời đây!!? 

Rõ là thấy không muốn sống cuộc đời như vậy, nhưng bị hoàn cảnh, bạn bè, và cách nhìn làm cho rhui chột những điều tốt đẹp mà chạy theo hào nhoáng cuộc đời, 

Rõ là giữ gìn nhưng cuối cùng phải dùng bản năng để thử thách chính mình, 

Biết đang làm việc xấu, nhưng luôn hướng thiện để trở về, 

Rõ là cứu người, nhưng coi là việc nhỏ để tiếp tục trau dồi và vô tình một cách có ý nghĩa như thế, 

Cuộc đời ý nghĩa ai không hiểu được, 

Cuộc đời vô nghĩa mới khó hiểu mà thôi!!!

Lời nói, cách sống, chứng tỏ họ đã nỗ lực như thế nào, mà từng câu chuyện gắn kết, và cũng khiến bản thân đau khổ để bù đắp, nhưng người ta cũng muốn bạn cười như bạn muốn họ cười vậy!!! 

Bạn biết con gái thích được thấu hiểu, 

Đàn ông cũng muốn được thấu hiểu, 

Đàn bà muốn nói có thành không, 

Bạn sẽ nói không thành có, 

Đàn ông muốn nghỉ ngơi, 

Đàn bà cũng muốn được bạn hiểu mà phụ giúp, chứ không phải là đàn ông khác hiểu để lừa dối mà phụ nữ như ta sẽ tin ngay mãi đâu,

Đừng bao giờ đi tìm người hiểu mình, 

Bởi chỉ có thời gian dài gần gũi mới hình thành được điều đó mà sinh ra sự chia sẻ!! 

Sao nỡ bỏ người yêu thương để chạy theo cái chết, nó bào mòn biến chất, 

Cái chết đâu do ta, mà là do gần gũi với ác quỷ cũng sớm biến thành ác quỷ mà thôi!!! 

Nếu ở nơi đâu cảm thấy cô đơn, hãy trở về với gia đình, chắc chắn khúc ruột để ra cha mẹ nào không thương kia chứ!!! 

Vấn đề không giải quyết được thì cả đời lưu lạc, hãy tìm lí do để về, không uổng phí đời đâu, bởi họ sẽ sớm già và chết, bạn sẽ trở thành đứa con bất hiếu mãi mãi, còn tiền thì chỉ cần làm việc là đã có rồi!!! 

LÊ KIM THÙY. 


Thursday, July 8, 2021

THI LÀM NGƯỜI!!

 Cô Tấm ngày xưa, 

Cha mẹ đều mất, 

Ngã ngựa về đâu, 

Hóa ra ông Bụt, 

Cùng bà cụ neo đơn, 

Chính là cha mẹ Tấm mà, 

Cha mẹ nào ăn thịt con, 

Tái sinh bảo vệ công chúa nhỏ,

Siêng năng hiền lành, 

Mà thử lòng con vua,

Cùng vượt qua thử thách, 

Kẽo cà kẽo kẹt, là cái chết oan,

Chim oanh vàng đã cứu, 

Được mẹ cha và chính mình, 

Chồng đã nhận ra vợ, 

Như cha mẹ tìm ra con, 

Đau đớn nhận ra kẻ giết cùng loại, 

Mà thấu trời, cái chết oan, 

Báo Trời Đất, trừng phạt, 

Lật mặt kẻ xấu, 

Lười biếng hại người khôn nguôi, 

Bởi vậy trên đời, 

Có gì vô lí đâu, 

Người thân mãi mãi, 

Vẫn là người thân,

Mồ côi tội lắm ai ơi, 

Đói cơm rét mướt, 

Biết người nào lo,

Người thiện sẽ gặp thiện lành, 

Bao nhiêu gian khó, 

Cùng mỉm cười,

Chậm chậm vượt qua mỗi ngày, 

Ngày mai lại đẹp như mơ, 

Đã từng, và sẽ không ngừng một giây!!!! 

Kẻ ác dù có băm trăm mảnh, 

Vi khuẩn phát triển, 

Nhanh lắm người ơi, 

Thôi thì người tới ta xuôi, 

Kẻ gian lại tới, 

Ta xuôi ngược đầu, 

Sống gió gian khó, trời hành, 

Vượt rồi trời thương, 

Công lao bõ bèn, 

Kẻ gian thấy ít, 

Không thèm xài mặc giao, 

Thiện lương gom góp mỗi ngày, 

Chăm chỉ, tiết kiệm, 

Hơn là ăn chơi, 

Vậy nên kẻ xấu,

Phá hết của rồi, 

Đem thân ra bán, 

Phố phường ngao du, 

Ta đây lo lắng làm chi, 

Để mà gian khó, 

Đến là người thần báo ngay, 

Chuẩn bị tươm tất đủ đầy, 

Mong cầu trời Phật, 

Đâu muốn an lành mỗi gia, 

Nhưng mà bạn bè gần xa, 

Nghe chuyện vô lí, 

Chẳng tha thiết gì, 

Ta đây lòng nặng ì ì, 

Chẳng biết sống một mình mệt sao, 

Cầu con cái sống cùng, 

Trời thương lần nữa,

Nghe thật có lí mới thương, 

Mẹ ơi! Bớt giận con cùng, 

Tụi con thương mẹ nhiều lắm, 

Mẹ biết mà mẹ ơi!!!

Xa rồi nhớ mẹ thương cha, 

Ở gần chỉ muốn mẹ cha đừng giận mình, 

Áp lực có ai tránh được, 

Lòng không biết sợ, 

Chạy cùng lũ bạn xấu thân, 

Lấy vui quên bần, 

Tụi con bên mẹ thích thân, 

Giống cha, hợp mẹ, nào không mừng thầm sum vầy yêu thương!!! 



Lòng mẹ bao la như biển thái bình, 

Sao con cãi mẹ lòng buồn thảm thay, 

Con khóc mẹ cùng khóc theo, 

Nước mắt đã đủ cùng rơi giọt hồng, 

Người khác trông thương cảm xót xa, 

Đâu là đời họ, ta cần nghĩ suy, 

Nghĩ sao cho mẹ bận ta phụ hết lòng, 

Lúc mẹ nấu cho ăn, ta tấm tắc khen ngon, 

Lúc mẹ bực mình ta buồn theo, 

Đi đâu cũng mua quà phần mẹ đầu tiên, 

Bình thường lười biếng liên miên

Bỗng nhiên nhớ nhớ tới ngày sinh thành mẹ ta sắp tới rồi, 

Bèn hì hục, giấu mà khó lắm, 

Bởi mẹ hay dọn dẹp cho ta, 

Lộ ra mẹ biểu làm làm gì, 

Lo học không mẹ vứt hết cho bây giờ, 

Làm lòng ta sợ hãi, 

Nhỡ mẹ vứt thiệt là uổng công, 

Thôi vừa học cho tốt mới được làm, 

Dù sao đồ bỏ mẹ gìn giữ chi, 

Cuối cùng ta cũng làm xong, 

Tuy không được đẹp, nhưng sáng tạo ghê, 

Giờ đây chuyển nhà đi rồi, 

Không biết mẹ còn giữ không, 

Chứ mình xưa nay, chẳng giữ được quà gì, 

Chỉ nhớ là mình từng được tặng thế thôi, 

Lòng ta ơn nghĩa nhiệm mầu, 

Nhớ được là còn mài gắng công, 

Biết mẹ thương mẹ nhắc, 

Nhưng sao cứ mãi cứng đầu, 

Mà lúc cãi thì chẳng thấy mình sai đâu, 

Cứ sau khi cãi lại hối hận đẻ ra, 

Biết bao năm tháng vừa qua, mẹ nuôi con vẫn có ba chỉ đường, 

Giờ thương mẹ thương luôn cha, 

Cả nhà ta cùng lên đương thắng thi, 

Ai ơi ta bảo trâu cày, trâu thương trâu cày cùng ta, 

Con nguyện làm trâu cày mẹ cha, 

Để sau này, chẳng coi cha mẹ là gánh nặng trên vai!!! 

Việc con hoàn thành tốt rồi, 

Sẽ có hai con cả trai và gái cùng hưởng cùng chữ hiếu thôi, 

Đứa bày quên có đứa kia nhắc nhở!! 

Không thiệt chi phẩm người, 

Sắc là không, không sắc như nhau, 

Mấy đời ta sắc vẻ, nhìn lâu mới thương, 

Cả hai tu tập đủ đường, cũng phải quay về hiến dâng!!!



Người tốt biến thành người xấu dễ, người ấy chính là kẻ xấu,

Người xấu biến thành người tốt, người ấy bắt buộc phải giữ điều tốt ấy đên suốt đời!!! 

Đời người như vùng đấy được nằm cuối dòng sông bồi đắp phù sa, mặn ngọt đều từ người khác, sẽ có người vun trồng lúa cho ăn, và sớm chán ngán mà bỏ ăn thứ khác, còn không sẽ tự trồng mà thấy từng hạt lúa đều đáng quý biết bao!!!! và vùng đất ấy được hấp thụ hết vào nuôi trồng mà không bị ô nhiễm!!! 

Ta có đôi bàn tay, sỏi đá cũng thành cơm, 

Có đôi tay không biết sử dụng sao!?, 

Như học dở mà tỏ ra nguy hiểm, 

Không ai biết mà chỉ giúp thế nào!!? 

Giấu dốt là đau khổ nhất,

Sẽ có lúc nào sự chia sẻ là cần thiết, 

Duy nếu bản thân đang có vấn đề không nói ra ra được, cố gắng tự trau dồi, một ngày nào đó người khác sẽ thấy hối hận với ta hay không!!? 

Tất nhiên là không ai có nghĩa vụ ấy với ta bao giờ!!! 

Ta như đứa trẻ khiếm khuyết tại thời điểm ấy, 

Sẽ có một thời điểm tương tự để ta nắm bắt, và sẽ chỉ có một và chỉ một lần nữa mà thôi, 

Nếu lần này ta dốt thật, thì đó chính là do tự mình mà thôi!!! 


Như trong tình yêu, yêu càng nhiều càng đau khổ hơn, 

Kẻ biết phân chia trong tình yêu không phải nắm tay hai tay ba quản lí chặt chẽ cũng bại lộ!!! Hẳn là kẻ ấy tự nhận bản thân rất thông minh, đôi khi các em gái mưa khiến hắn rất tự hào về mình, 

Mà là phân lúc nào nên học, nên làm, nên chia sẻ và không nên tự làm mình buồn mãi trong mối quan hệ ấy, 

Duy không phải ai cũng hiểu được điều ấy, 

Luôn nhìn lời người ngoài mà tổn thương người mình yêu thương và đôi khi còn là chính mình!!! 

Người biết quan sát lắng nghe nào bồng bột phút nào bao giờ, mà vẫn phải bứt phá mà tìm ra câu trả lời cho đời mình, 

Kẻ ba hoa chích chòe vui phút đầu, người thấu hiểu cảm giác yêu tồn tại cả đời!!! 

Mặn ngọt trong đời nào từ một người mà cả gia đình kia mà!!! 

Nhìn thiên hạ ngỡ mình khổ nhất, 

Nhìn lại mình thấy chẳng khổ bằng ai, 

Nhìn lên thấy nhiều người hơn mình, 

NHÌN XUỐNG thấy còn nhiều người thua mình, 

Mà biết cố gắng làm sao cho phù hợp với mình nhất, 

Người ấy sẽ hạnh phúc biết bao, 

Kể khổ, khổ mãi mãi, 

Kể hạnh phúc, cũng chưa chắc đã hạnh phúc thật sự, mà chỉ đang cố che lấp đi con người kia, 

Vậy nên hãy che miệng đời lại, mà hãy sống thật với chính mình, 

Không cần phải khoe, không cần phải chê bai ai, không cần so sánh cái gì với nhau mà trở nên khập khiễng trong lòng, 

Hãy lắng lại, nếu làm phiền ai cũng dùng sự chân thành nhất đi, 

Ta sẽ hiểu nhau mà sẵn sàng tha thứ cho nhau nếu thực sự còn bên nhau, 


Ai cũng thích làm PHẬT, 

Nhưng biết đâu Phật còn khổ hơn người, 

Hô biến ra để giúp đỡ người khác, 

Nào có được hưởng gì đâu!!? 

Lê Kim Thùy. 


Làm mẹ buồn,
Bữa nay mẹ chẳng nấu nướng, 
Vẫn dậy sớm làm việc, 
Đôi khi mẹ mệt quá, nên khó chịu vậy thôi, 
Hỏi sao mẹ đừng làm để đừng mệt bực mình, 
Ai cũng có vấn đề riêng, 
Chẳng muốn than vãn đâu, 
Nên muốn mọi người tự hiểu, 
Mà thương mình nhiều hơn, 
Bởi nói trong gia đình, 
Yên ấm mãi cũng chẳng được, 
Mẹ ơi đừng buồn con, con biết lỗi rồi!!! 
Lời xin lỗi lần hai, 
Đã như vô nghĩa rồi, 
Thôi khi nào hết giận mẹ lại cười vớ con, 
Là con lại hết giận vô cớ, 
Vô cớ mới là con, 
Mẹ là người lớn rồi, chấp chi đứa con nít, mãi là con của mẹ, 
Nghe sao mà mâu thuận, 
Bởi mâu thuẫn sinh ra để giải quyết mà, 
Con không thích im lặng với người mình thân yêu!!! 
Con xin lỗi mẹ trong lòng, mẹ cũng biết là con vui rồi!! 
Vô duyên vô cớ chuyện trước dồn chuyện sau, 
Hết chuyện lại bình thường, ai diễn mãi đau buồn mà không muốn vui bao giờ!! 


Sưu tầm. 


Đời người nghèo như nhận vị mặn chát của cuộc đời, 

Nhưng cuối đời không mặn đắng như kết cục của kẻ tà dâm,

Người nghèo vẫn có quyền ăn mặc đẹp, 

Nhưng họ không quen với thứ xa hoa ấy, 

Mà chỉ chọn thứ phù hợp với mình, 

Kẻ nào nghèo mà ăn mặc bảnh bao, 

Người ngoài đời nhìn vào thấy chướng mắt, 

Lập tức thốt những lời khó nghe, 

Làm ta cảm thấy đau khổ, 

Hàng hiệu bình dân, tiền và chất lượng ngang nhau, 

Nghe chữ hàng hiệu cho sang, 

Chứ vốn chất lượng kém mới rẻ tiền thôi, 

Hỏi thử dân marketing kém chất,

Nào trả lời được ngoài bày ra vẻ hiểu biết, 

Mà thực chất vốn kẻ không lo trau dồi tìm hiểu, 

Trả lời nghe sơ sài, không đáng tin cậy ngay,

Ta gặp kẻ hời hợt, chỉ dám kết bạn xã giao, 

Bạn bè lâu năm rồi, sao không giữ được sự tin tưởng của ta, 

Phải tự hiểu lánh đi, 

Sao còn to mồm không hiểu, 

Làm phiền cuộc sống người khác, 

Khách tớ nhà ta đón tiếp nồng hậu, 

Đến khi trao đổi đủ rồi, hãy đừng lợi dụng lòng tốt của người khác nữa, 

Ngồi lì hoài, đợi dâng cơm, 

Nhà nghèo không đủ ăn, cớ hay nhà tôi cũng giàu sang chi lắm, 

Nay ai cũng đều đầy đủ cái ăn cái mặc, 

Duy chỉ thói quen cũ vẫn còn, 

Hóa ra xưa nay kiếp này ngươi đều có cái nhìn không tốt với ta, 

Có vẻ ta làm phiền ngươi đủ rồi, giờ ngươi kiếm cớ làm phiền ta hoài, 

Lần này lắng nghe ngươi là lần cuối, ta sẽ không nương tay!!! 

Đánh cho đen răng, đánh cho dài tóc, lần đầu ngươi gặp ta, và đây cũng là lần đầu ta thấy loại ác nghiệt như ngươi, 

Loại đàn bà ngu muội, 

Mồm nói khác não nghĩ khác, 

Mà cuối cùng sau khi đồng bộ, 

Không biết gì khác ngoài lợi ích của mình,

Ta biết gặp ngươi chẳng có gì tốt đẹp, 

Nhưng nhiệm vụ của ta ta phải hoàn thành thôi, 

Có đoán già đoán non về ta, các ngươi đều nhận bất ngờ, 

Bởi cười người hôm trước, ngày phút sau đã tới lượt mình thi thử thách, 

Mười điểm ai không thích, 

Nghỉ ngơi ai chẳng thèm, 

Tuy vậy làm việc chưa đủ, sao đòi hỏi có kẻ nâng khăn sửa gối suốt đời, 

Vẻ đẹp của lao động đẹp lắm!! 

Nào như tưởng tượng của kẻ lười biếng đâu!!? 

Học hỏi tức thì nhanh mai một,

Nhanh nhanh mà học tập thôi, 

Hứa lần mãi bao giờ mới học, 

Nghèo mãi hóa thành đôi, 

Bởi vậy khao khát đòi sướng khổ, 

Đâu biết mình hơn vạn người, 

Người khổ có người khổ hơn, 

Giàu có đủ, đòi giàu nhất, thương trường có mấy gì hay đâu, 

Đè đầu cưỡi cổ nhau từng phút, 

Sao không để thời gian, tiền của bên cạnh con mình,

Một đồng tiền kiếm khó không, nhưng để tạo nên một đứa trẻ đã khó, nuôi dạy trưởng thành càng khó hơn, 

Bao nhiêu công sức đồng tiền bất gạo, cha mẹ nào dám không thương con mình, nhưng, 

Chỉ một phút lơ là, có thể mất đứa trẻ như chơi, 

Hổ mẹ nào ăn thịt con, nhưng có vẻ con người khác lại dám ăn thịt sao!!? 

Vậy mà thế giới dù có chết chóc đau thương, chỉ cần còn một sinh mạng, 

Thế giới nhanh chóng lại tái sinh hệ khác, 

Nhanh hơn cả chớp mắt, 

Nhưng nếu con người chẳng muốn sống cho tử tế, 

Đau thương vẫn tiếp diễn ngàn đời, 

Thử thách dành cho người mãi có, 

Nghèo cho sạch rách cho thơm, 

Quần áo người nghèo chỉ cần sạch sẽ, 

Cơm lành canh ngọt, vất vả bù đắp bằng tình yêu thương, 

Mấy người giàu gần nhau mà thấm đượm vị ngọt của những câu chuyện mà trẻ thơ thích nghe đâu!!! 

Cô ở lại với con, CÔ RÔ NA, 

Ba mẹ con làm con buồn, 

Chỉ có mình làm con vui, 

Những cái chết đau khổ về tình yêu, cô độc, mồ côi, nay những đứa trẻ cuối đời thấm nhuần hết thảy cả, 

Điều cô làm là cho các con, 

Các con không cần tranh giành vì cô, 

Hãy là đứa trẻ ngoan bên cha mẹ mới của mình, 

Sự mồ côi chẳng đến nữa, cha mẹ con là thương con nhất, và mãi mãi các con không gặp nghèo, không gặp không có cơm ăn áo mặc, không chạy theo tà đạo, và cũng không gặp cha mẹ tà đạo nữa, vì các con chịu đủ rồi!!! 

THƯƠNG CÁC CON!!! 



Lúc mẹ vui,
Cả nhà vui, 
Lúc mẹ buồn, 
Cả nhà lục đục, 
Truyền nỗi buồn, 
Từ người này, 
Sang người kia, 
Ai ơi chớ,
Tạo nghi nan,
Gia đình người, 
Hóa người dưng, 
Quý mình, chẳng trọng người, 
Kiếp này tôi học, 
Gấp mấy lần, 
Bởi nhân quả hiện tiền, 
Bộ mặt con người, 
Kiếp này lộ diện, 
Đời tôi, 
Có bằng chuyện Thúy Kiều, 
Món nợ kẻ đầu đường xó chợ,
Nay kẻ cắp gặp bà già thôi!!! 
Yêu tinh gặp mãng xà, 
Lấy độc trị độc mà, 
Một kẻ có gia đình, 
Kẻ thì bỏ gia đình lang thang, 
Kẻ không cảm được tình thương, 
Kẻ lại nhất mực chịu tội để cứu cha, 
Kẻ đòi lên thiên đàng, 
Kẻ đòi xuống địa ngục, 
Kẻ lầm lỡ tuổi xuân, 
Kẻ đón nhận tinh hoa đất trời, 
Kẻ tin vào lời thật lòng, 
Kẻ bị dụ dỗ bán thân ngay, 
Kẻ nghi hoặc do quán sát, 
Kẻ dặt bút kí vào hợp đồng của quỷ, 
Kẻ muốn làm người, 
Kẻ muốn làm súc sanh, 
Kẻ đòi được yêu, 
Kẻ muốn cái gì cũng từ hai phía,
Kẻ cười nói giả tạo, 
Kẻ nói hài hước cùng cười luôn, 
Kẻ ăn mặc phân minh, 
Kẻ muốn lộ thân cho cả làng cùng coi, 
Kẻ hương hương hoa người khác, 
Kẻ chỉ muốn là chính mình, 
Kẻ đòi sống đòi chết, 
Đòi nhập đòi xuất, hại người, 
Kẻ sống chết chỉ mong gia đình bình an, 
Kẻ mất người thân đau ở trong lòng, 
Kẻ rớt nước mắt, sau lưng đâm cho chết luôn, 
Kẻ học vấn cao siêu, 
Không bằng kẻ feel ở nhà!!! 
Kẻ ăn trắng mặc trơn, 
Sinh tính lười biếng không hơn người mù, 
Kẻ càng làm càng thấy chưa đủ, 
Ăn mặc chắt chiu chút, 
Tính cần cù bù thông minh, 
Siêng năng bù học cao, 
Thì trời thương, trời chẳng cho người hành, 
Kẻ ngậm đắng nuốt cay, không than lời nào, 
Chỉ từ từ khám phá bí mật, người dưng nước đọng, 
Kẻ thiêu thân, tầm gửi gia ta, 
Chẳng muốn làm mà muốn có ăn, 
Muốn tiền vô như nước, vạn sự như ý tầm, 
Vinh hoa phú quý có đủ, 
Đến lúc trả lại, lại bảo chẳng có gì trong tay, 
Đúng là kẻ mưu mô, quá khứ, 
Kẻ ta cho qua, nhưng tương lai thì khó qua như xưa bao giờ, 
Nay làm gì đều thông qua ta cả, 
Một lời chống báng, 
Kẻ ta không nương tay giây nào!!! 
Mẹ ta khóc, 
Ta buồn, 
Mẹ ta cười ta vui, 
Ai như những kẻ ấy, 
Ăn chơi, ăn ngon, mặc đẹp, 
Ai chả thích, 
Nhưng phải biết hoàn cảnh cha mẹ cho, 
Mà tự đáp ứng cho phù hợp, 
Nhìn ta ai bảo tiểu thư, 
Ta cho xem cách sống, 
Nhìn ta ai bảo chả biết làm gì, 
Ta cho xem cách sống, 
Nhìn ta bảo con nhà gia giáo, 
Ta mỉm cười cho qua, 
Nhìn ta ai bảo muốn làm việc quá, 
Ta vỗ tay hoan hô!!! 
Cha mẹ ta hài lòng, 
Cha mẹ ta tự hào, 
Cha mẹ ta yên lòng, 
Cha mẹ ta ngủ ngon, 
Cha mẹ ta tu phước, 
Cha mẹ ta mãi là tri ân!!! 
Thầy ta đó, 
Ai dám tranh phần, 
Ra ngoài kia phải tầm khó biết bao, 
Vậy mà có những kẻ sống trong dung túng, 
Chẳng biết gì là đời, 
Vậy nên tưởng được ăn không cả đời, 
Ai dè cho một đòi mười, là thói đời không sai!!! 
Kẻ chạy theo vô nghĩa, thì mất tiền ngu,
Lúc muốn dừng lại thì đã mất nhiều lắm rồi!! 
Giờ kẻ nhỏ bé hơn ai!!? 
Mà đòi ai tin có đẳng cấp mới, 
Lừa người không chớp mắt, 
Vẫn cùng loại culi, nhưng dưới vài ông lớn, 
Đã chễm chệ tưởng hay, 
Hóa ra cũng phải biết mười cấp, mới ra được ông trùm, 
Ông trùm sống thường dân, 
Ai gặp chả biết chào, 
Thôi thì vi hành biết vui cùng người nghèo lương thiện!! 
Kẻ tham lam khoe mẽ, ta mỉm cười bái bai!!! 

TỪ NHƯ BÌNH Châu Dương.