Chử Đồng Tử Tiên Dung đâu yêu nhau, mà họ có thể bên nhau cả đời!? CÂU CHUYỆN SAU NÀY CHÚNG TA PHẢI TỰ TƯỞNG TƯỢNG RỒI!! !
Quảng gánh cuộc đời, như bàn tay mẹ, như đôi vai, đôi khi mẹ còn phải gánh thêm cha!!!
Con muốn giúp mẹ phải làm sao!!!?
Mẹ chăm sóc bữa ăn, hay nói tôi, mày chẳng phải làm gì hết, cho nên ráng mà học,
Thời điểm ấy, tôi lúc nào cũng học trên trường nửa buổi, mà mệt lừ bởi phải học thêm đầu bù tóc rối tới mức chẳng tiếp thu được thêm kiến thức, có lẽ sự ngẩn ngơ chẳng ai thấy, ngay cả mẹ, bởi tôi cũng không tâm sự với mẹ nhiều, tổng quan thì tôi cũng bình thường, vui vẻ hoạt bát,
Trong đầu tôi lúc nào cũng mình phải là niềm tự hào của gia đình, thì cái lúc mà tôi xin mua máy tính, xe đạp điện mới cảm thấy là nhận mà cảm thấy không có lỗi, sợ mình không xứng đáng, chắc đứa trẻ nào cũng từng nghĩ tủi thân khi không được bằng như bạn bè, nhưng có rồi lại thấy mình không xứng đáng nhận, rồi một lời động viên khiến chúng mỉm cười nhận phải không!!?
Nhưng tôi sẽ làm mẹ, sao chưa làm mà mệt mỏi quá, tôi mệt tới mức toàn ngủ gật không làm bài, và thường xuyên đau bụng vì sợ bị gọi trả bài, thời gian rảnh tôi không học, mà như bao đứa vạn khác, tôi mê mệt âm nhạc!!! Yêu thích tới mức, còn viết lại để lên lớp ngân nga,
Chẳng ai biết tôi cũng là loại lười học, bởi đứa trời đánh này không có động lực là nó liều lắm,
Lần đầu tiên nhận con không tròn trĩnh, tim tôi như thắt lại, ngẩn ngơ không biết mẹ mà biết tôi có no đòn không nữa, may sao con không ấy lại là động lực để đạt điểm mười, thật may quá,
Mẹ hay nói, mày mà bị mời phụ huynh tao không bao giờ đi, ngay cả việc kí tên, mẹ nói mày giỏi thì tự mà kí và tự chịu trách nhiệm luôn, tôi cũng tự kỉ luôn, tôi kí chữ kí mẹ không khác gì, đáng lẽ tôi phải làm mẹ của tôi luôn, dù sao tôi cũng phát khóc khi bị mời phụ huynh thật, may quá không biết sao cô lại bỏ qua cho tôi!! Số tôi cũng hên đó chứ nhỉ!?
Mẹ tôi khó tính gần như đứa bạn nào cũng biết, tôi mà được thoải mái đi chơi, tôi vui lắm, mẹ đều theo dõi tôi bằng cách nào đó mà tôi không biết, gần như chuyện gì của tôi mẹ cũng đoán như thần, tôi tự hỏi mẹ biết tôi mệt nên cho tôi lười không, dù sao việc ăn đòn là cơm bữa bởi tôi cũng hơi lì, giờ tôi tự nhận chứ ngày xưa đố hề,
Chẳng đứa bạn nào biết tôi là loại người gì hoàn cảnh ra sao, có lẽ sự đồn thổi thiếu sự thật được lan truyền thế nào tôi chẳng thể biết được, và cũng không quan tâm,
Điều duy nhất tôi muốn biết, là mẹ thấy vui khi có tôi chứ!!
Gánh nặng, dù tôi cố làm mẹ vui thế nào, cũng nhận lại là nước mắt, vậy nên đã có lúc tôi phó mặc mẹ, lúc ấy mẹ lại bảo tôi,
Mày chẳng ngoan như ngày xưa, mày chẳng nhớ ngày của mẹ, cũng không rục rịch làm quà tặng mẹ và em trai như trước,
Vậy là tôi lại lụi cụi làm thứ gì đó bất ngờ, nhưng khác xưa, nó nát bét trước khi tới tay thằng em mập địch của tui, nó thích xe hơi tui tính làm xe hơi bằng hộp chocopie, nó rất đẹp khi bắt đầu, nhưng cuối cùng nó không giống mô hình có khung hình mà đắp bột, nó mềm xèo gãy làm đôi, có lẽ đó là món quà cuối cùng cho đến nay, dù sao tôi thấy một tấm thiệp sẽ ý nghĩa hơn thế, tôi thấy công cốc và ngu ngốc, không còn có kế hoạch trước mọi vấn đề,
Năm sau nhất định tôi sẽ nhớ về họ nhiều hơn vậy!!!
Ngày hôm nay cũng đã gần cuối năm, chúc một mùa nôen cuối cùng của tết Cô Rô Na sẽ kết thúc êm đẹp!!
Từng lời mẹ nói luôn quan trọng với tôi, tôi hi vọng mẹ luôn biết điều đó!!! Ba mẹ li hôn khiến chuyện tình cảm đối với tôi thật khó kiểm soát, đôi khi mệt mỏi, chẳng ai nói chuyện thì tôi đắm mình vào âm nhạc, tốt nhất đừng phải nhạc Việt, tôi mệt khi nghe nó, đôi khi tôi lâng lâng ở cõi nào, tôi chẳng thể biết được, tôi cần gì, tôi cũng chẳng biết, cuối cùng li hôn không phải là vấn đề, tôi muốn họ hạnh phúc!!!
Ba tôi mất rồi, tôi cũng đỡ ghét ba hơn, bởi mẹ đã thực sự một mình nuôi chúng tôi, tôi biết ơn vì mẹ không để tôi chứng kiến quá xa vấn đề khi còn nhỏ, mẹ nói,
Mất cha còn cá mà ăn,
Mất mẹ lót lá mà nằm,
Tôi có biết thương mẹ tôi mới trưởng thành được!!
Còn ba nhất định phải chăm sóc những đứa em còn lại, tôi chẳng trách ba chi nữa, ba nói,
Nghĩa tử là nghĩa tận,
Tôi vẫn tin là ba sẽ là người ba tốt nhất của chúng tôi!!!
Dù là con vật mình chẳng làm gì nó nó cũng sẽ không làm gì mình, nhưng ba tôi không biết rằng,
Mấy đời bánh đúc có xương!!!
Mấy đời bánh đúc có xương,
Kẻ nào bỏ xương vào,
Ta hóc, máu chảy tim ta,
Cây kim tẩm độc của mày,
Đó là đôi tay bẩn thỉu mày đó,
Ta chết cũng phải tìm cho ra!!!
Kẻ làm bếp mà tàn ác,
Dơ bẩn chẳng vật nào sống nổi
Nhìn căn bếp của ngươi mà xem,
Ngươi ăn gì thì chuột ăn đó,
Thuốc độc cứ bỏ vào không nguôi,
Kẻ chết từ từ ngươi thật thâm hiểm,
Mày nấu mày chẳng dám ăn,
Toàn ăn thứ giống như mày,
Dùng tiền của đàn ông,
Ta chết mày ngồi cười,
Con mày chắc chẳng phải con ta,
Phải nuôi con của người,
Ngươi quả là kẻ thâm sâu,
Vinh hoa phú quý đâu màng,
Ngươi màng nhan sắc con ta,
Để ngươi làm gì cơ chứ,
Để lừa được nhiều kẻ như ta,
Ta đâu phải như ngươi nghĩ,
Ta thương con ta vô cùng,
Đâu như ngươi chỉ nói mồm,
Mà cuối cùng có làm được đâu,
Xương cá, hóa thành quần áo đẹp,
Bởi con ta thương chú cá đó
Còn hơn cả mày thương nó,
Tấm Cám ngươi không thèm nhớ sao,
Cha Tấm chết cũng loại như ngươi,
Khuất bóng đã tâm tà nổi lên,
Xương ngươi cũng nát như bếp nhà ngươi,
Ngươi ăn thịt, ta ăn trứng,
Thà chết trong trứng không để thành loại như ngươi!!
Đời cha ăn mặn, ta thấy rõ,
Nên gia đình ta giúp ta,
Ngươi mà giúp ta, ta lấy làm lạ à nha,
Loại như ngươi là loại rác rưởi,
Sớm trở về nơi dành cho ngươi,
Là cái nơi có cha mẹ mày,
Mà mày cứ chạy học làm sang,
Lên thành phố phồn hoa,
Mày chỉ là loại ấy thôi,
Con ta như vợ, như mẹ, như con ta,
Làm sao giống mày, đòi làm mẹ thiên hạ,
Mày được một phần như con ta,
Là phước mấy đời nhà mày đấy,
Con ta phải giống ta, xinh đẹp và tài giỏi,
Đi đâu nó cũng sống được,
Mà không mất đức ta
Cha ta mày cũng không tha,
Thế lấy lí do gì, mày đòi tất cả,
Sống như mày, phước xài hết,
Tà dâm chẳng nhường phần,
Ta sống mày thế ta!!!
Thế gian còn loại mày,
Ta chết bọn mày từ từ chết theo,
Đòi mạng phải đổi mạng,
Kiếp trước mày là con quỷ,
Hại không biết bao đời chồng,
Nhìn mặt mày mà xem,
Coi mày diễn hề là giỏi,
Chẳng thằng nào dám đụng vào,
Mày cứ ngồi mơ mộng,
Nghe lời bùa ngải của mày,
Con mày mày cũng bán,
Mày còn ác hơn cả mẹ Cám,
Ma quỷ mày không sợ, sao giờ lại sợ ta!!!
#acgiaacbao
#nhanquabaoung
#chalayvochamematconovoiai
Tô màu truyện tranh, một công đôi việc,
TÔ MÀU SẮC, NHƯ TÔ ĐIỂM CHO CUỘC SỐNG THÊM TƯƠI ĐẸP HƠN, BẰNG NỤ CƯỜI,BẰNG NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC, BẰNG CHÍNH CON NGƯỜI MÀ BẠN CHƯA TỪNG NGHĨ MÌNH CÓ THỂ, BẠN VẼ NÊN MÀU SẮC ẤY VÀO CON BẠN, NHỮNG THỨ CON BẠN VẼ CHỈ TRÀN NGẬP TÌNH YÊU THƯƠNG!!!
Thế giới đa sắc màu, nhiều thứ tươi đẹp để trẻ khám phá, chính người lớn cũng mỏi mệt cuộc sống, mà cần nghỉ ngơi và du lịch,
MẸ ƠI CON KHÔNG MUỐN HỌC,
CON ĐÃ NÓI CON KHÔNG HIỂU,
MẸ ƠI, CON KHÔNG DÁM NÓI CON MỆT RỒI!!!
MỌI THỨ TRONG CUỘC SỐNG ĐƯỢC KẾT NỐI BẰNG TÂM LÍ, BẠN KHÔNG TÂM LÍ VỚI CON VÌ BẠN CŨNG ĐANG MẮC CÁC VẤN ĐỀ TÂM LÍ, CÁI GÌ CŨNG ĐẾN TỪ HAI PHÍA, BẠN CÒN KHÔNG THỂ KHOE VỚI CON BẠN BẠN GIỎI THẾ NÀO, SAO BẮT CHÚNG GIỎI ĐƯỢC, NHƯNG CÁI GÌ CŨNG VẬY, CÓ CHƠI CÓ HỌC CÓ HỌC CÓ CHƠI, VỚI TUỔI NHỎ CẤP MỘT, BẠN HOÀN TOÀN CÓ THỂ ÔN LẠI KIẾN THỨC VỚI CON, CHỨ KHÔNG NÊN ÉP TRẺ CHẠY ĐUA VỚI THÀNH TÍCH CỦA THẦY CÔ BẰNG cách HỌC THÊM, RÕ LÀ TRẺ HỌC TRƯỚC CHỈ ĐỂ QUÁ TRÌNH HỌC TRÊN LỚP VÀI TIẾNG SAO TRẺ TIẾP THU KỊP, TUỔI NHỎ HAM HỌC, NẮM VỮNG KIẾN THỨC, SAU NÀY THẦY CÔ CŨNG ĐỠ MỆT!!!
Dạy con thông qua những trang truyện,
MỘT BÀI VIẾT THẬT NHÀM CHÁN VỚI TRẺ NHỎ NẾU NÓ TOÀN CHỮ, NGƯỜI LỚN THÍCH ĐỌC ĐỂ SUY NGẪM, CÒN CON NÍT LẠI CẦN THÍCH THÚ TRƯỚC, NHƯ NGƯỜI LỚN CŨNG CẦN ĐỘNG LỰC VẬY!!! NHƯNG KHI NGƯỜI LỚN MẤT ĐI ĐỘNG LỰC, HỌ THẤT THỂU VÔ HỒN, CÒN CON NÍT, HẾT THÍCH RỒI THÌ CÓ LẼ CHÚNG ĐÃ CÓ THỨ THÍCH KHÁC, VỚI NGƯỜI LỚN ĐÓ LÀ,
ĐỨNG NÚI NÀY TRÔNG NÚI NỌ,
CÓ MỚI NỚI CŨ,
CÒN CON NÍT, NẾU ĐÓ LÀ THỨ NỖ LỰC ĐẠT ĐƯỢC, SẼ XÀI NÁT THÌ THÔI, VÀ NGƯỜI LỚN CŨNG VẬY MÀ PHẢI KHÔNG, NHƯNG HÃY DẠY TRẺ BIẾT TRÂN TRỌNG, GÌN GIỮ NÓ, BỞI ĐỒ CỔ LÚC NÀO CŨNG ĐÁNG GIÁ CẢ!!!
Tại sao trẻ bắt chước cực kì giỏi, bản năng không tự giới hạn sẽ thế nào!!!?
Thần đồng SẼ THÀNH THẦN KINH nếu không biết sắp xếp suy nghĩ, THẦN KINH SẼ THÀNH THIÊN TÀI, nếu biết sắp xếp mọi thứ, VẬY NÊN THẦN ĐỒNG LẠI CÀNG THÍCH TÌM TÒI HỌC HỎI, NẾU CHA MẸ CHẶN CHÚNG LẠI BẮT CHÚNG KIÉM TIỀN, một ngày chúng sẽ thần kinh đấy!!! CHẲNG ĐỨA TRẺ NÀO CÓ KHẢ NĂNG HỌC MÀ KHÔNG MUỐN HỌC CẢ, TRẺ EM LUÔN CÓ NHỮNG VẤN ĐỀ MÀ NGƯỜI LỚN CÒN KHÓ giải quyết ĐƯỢC CHO CHÚNG, ĐỪNG ĐỂ CHÚNG TỰ BƠI, hoặc BẠN KHÁM PHÁ RA ĐƯỢC MỘT THIÊN TÀI, SAO LẠI TỰ ĐÓNG CỬA CHO CHÚNG TỰ BẮT CHÚNG CHẠY THEO ĐỒNG TIỀN VÀ MẤT đi TƯƠNG LAI!!!
BỞI, CÓ TÀI THƯỜNG GẮN LIỀN VỚI TAI TIẾNG, BỞI THIÊN TÀI CHÍNH LÀ tự cho phép bản thân CÔ ĐƠN!!! Bởi chỉ có cô đơn họ mới cảm thấy họ là chính mình, thế giới xô bồ ngoài kia họ hiểu rằng, HỌ PHẢI ĐEO MẶT NẠ sống SUỐT ĐỜI MÀ THÔI!!!
Chọn truyện cho trẻ, đừng bao giờ để trẻ một mình,
TRẺ CON KHÔNG NHỮNG THÍCH BẠN KỂ CHUYỆN, MÀ CÒN THÍCH KỂ LẠI CÂU CHUYỆN ẤY CHO BẠN NGHE NỮA, CHÚNG THÍCH THÚ BỞI CÂU CHUYỆN BẠN CHỌN, NGHE ĐI NGHE LẠI NHIỀU LẦN CŨNG CHẲNG CHÁN, NHỮNG CHÚNG SẼ CHÁN, NẾU BẠN LẶP ĐI LẶP LẠI MỘT TRẠNG THÁI, GIỐNG NHƯ LÀ CHÍNH BẠN CÒN CHÁN VỚI NÓ, VẬY NÊN NHƯ MỘT MỐI QUAN HỆ TÌNH CẢM RẠN NỨT, MỌI THỨ ĐỀU CHỈ LÀ NGHĨA VỤ CHO CÓ, BẠN ĐỪNG BIẾN CÂU CHUYỆN CUỘC ĐỜI MÌNH CŨNG CHÍNH LÀ CUỘC ĐỜI TRẺ!!! KHÔNG CÒN TIN VÀO NHỮNG CÂU CHUYỆN CỔ TÍCH NỮA!!!
Vấn đề xảy ra rồi khó giải quyết, hãy nhận diện vấn đề trước, phòng hơn chữa vậy!!!
Khi BẠN BỆNH SẮP CHẾT, BẠN MỚI BẮT ĐẦU NHỚ LẠI NHỮNG CHUYỆN MÌNH XẤU BẠN ĐÃ LÀM, VÀ SỢ HÃI CÁI CHẾT, NẾU BẠN NGẪU NHIÊN ĐƯỢC SỐNG TIẾP, BẠN SẼ NGHĨ ĐẾN VIỆC LÀM THIỆN, VÀ THÀNH TÂM VỚI NÓ, HAY TIẾP TỤC LÀM VIỆC XẤU ĐÂY!!
NGƯỢC LẠI, BẠN BIẾT TRƯỚC CÁI CHẾT, VÀ NẰM NGHỈ NGƠI, MỈM CƯỜI NHẮM MẮT, NHƯ GIẮC NGỦ DÀI MÀ THÔI ĐỂ BAO NHIÊU NỖ LỰC VÀ CỐ GẮNG CỦA BẠN ĐÃ ĐẾN LÚC BẠN CẦN NGHỈ ĐỂ CHUYỂN KIẾP THÔI VẬY, BẠN BIẾT BẠN SẼ TRỞ LẠI làm người THẾ NÀO, VẬY NÊN,
NHÂN NÀO GẶT QUẢ ẤY THÔI!!!
Bản năng làm mẹ, làm cha, làm con, đều đã hình thành trước khi hình thành hình người, mất đi kĩ năng này, con người thường sống vô trách nhiệm,
Giống như tâm sinh tướng, tính cách luôn hình thành trước khi tạo ra ngoại hình, tính cách xấu lẫn tốt như vi khuẩn trong cơ thể mỗi ngày là một cuộc chiến giữa tốt và xấu vậy, mệnh không thay đổi được, chỉ có may hay rủi là khi bạn sử dụng những kĩ năng kinh nghiệm được học hỏi ở đời để đối diện như thế nào mà thôi,
Người giữa người là cá thể khác nhau làm sao để trung hòa nó!!!
Con nít chịu ảnh hưởng ngoại hình từ cha mẹ, sau đó đi học, chúng kết bạn và tính cách hơi hướng khó bảo, nếu bạn không quan tâm chúng, chúng quậy phá cũng chỉ để bạn chú ý tới chúng, nếu bạn thực sự bỏ rơi chúng, chúng sẽ quậy phá thật, lúc này bạn có sử dụng biện pháp mạnh, cũng không thay đổi được, bởi chúng chai sạn mất rồi,
Lúc ấy bạn sẽ rơi nước mắt nếu chúng nói ra điều thật chúng muốn, và òa khóc!!!
Đáng lẽ cha mẹ nên nhận ra nhưng họ đã quan tâm những thứ quan trọng với họ hơn là công việc, bạn mất công việc hay mất con đau lòng hơn, một thứ sẽ có thể có mới, còn những sinh linh bé bỏng ngoan ngoãn đã không còn nữa,
Sớm hơn hay đã quá trễ!!!
Tôi chưa từng cảm thấy mình cô đơn, nhưng giờ đây nghĩ lại tôi muốn họ thật sự yêu thương tôi, bằng nụ cười chân thành!!!
Phẫu thuật thẩm thẩm mĩ không sao,
Nhưng đừng như Mê tín dị đoan,
Sửa mãi đẹp rồi mà vẫn chẳng ưng,
Lỡ chỗ ấy xấu nên phải sửa,
Vậy phải chăm sóc bản thân nhiều hơn,
Như cỗ máy hỏng chỗ nào là phải sửa ngay,
Nếu không hỏng hết cái này sang cái kia,
Muốn hiểu thế nào cũng được,
Tự chịu trách nhiệm không được nên phải nhờ vả,
Nhờ rồi lại mang ơn,
Nay không trả đợi bao giờ!!!
Có phải ai cũng có tiền để phẫu thuật đâu,
Tốn tiền rồi chẳng đẹp, mất tiền thêm lo,
Tiền duy trì còn nhiều hơn làm gấp đôi!!!
Đang nghèo hóa giàu sang,
Sống cuộc sống ấy được sang mấy hồi!!?
Kiểu gì cũng phải học làm, ăn uống và thể thao,
Sao không làm điều ấy ngay lúc bắt đầu!!!
Ai chọn cho mình điều gì phải có trách nhiệm!!!
Sống vô trách nhiệm khác gì vô tướng đâu!!!
Gậy ông đập lưng ông,
Thói đời cái mồm mà hại cái thân!!!
Việc ăn quan trọng như việc nói,
Đẹp rồi nhớ luyện tâm can cho bằng,
Mà mấy đời yêu tinh xưa nay,
Đẹp đấy mà nhưng đẹp mấy đường trăm năm,
Càng trăm tuổi, có đẹp nhưng vẫn xuất hiện nét già,
Vẫn ả đào cũ có đường nào chung (thân) ,
Người đẹp là nhờ tấm lòng,
Có cần phải đẹp để lừa người không!!?
Lừa người là thói đào mương,
Cho người đào hết, đòi ngay chẳng chờ!! (tiền)
Cái thân hóa ra chỉ ngang bằng tiền,
Giá trị chẳng có chẳng ma nào thèm!!!
Đổi tiền với bạc, chẳng phải thân cô,
Cô quạnh là việc của cô,
Hà cớ giành lấy của ai mà cười,
Lại lần nữa về Sài Gòn
Nơi tôi có nhiều kỉ niệm nhất,
Cũng là nơi tôi đã lớn lên,
Sao có thể nói quên là quên được,
Vì nơi đó có mẹ, có em,
Những tình thân ruột thịt nhất,
Tôi đặt lưng xuống,
Vẫn thói quen cũ,
Nhưng lại trở nên mới lạ kì,
Bởi trước lạ sau quen,
Nay quen mà lại lạ,
Lạ mà lại quen!!!
Tưởng mãi chẳng thể rời xa,
Nhưng đã quyết là phải thắng,
Mới an tâm trở về,
Trở về vẫn được chào đón,
Em út vẫn hiền lành, tử tế,
Trước đây rời đi đau lắm,
Nào mong mà thực muốn vậy đâu,
Về thăm bé bỏng nay đã lớn,
Còn biết đi làm rồi,
Làm chị lớn thất bại,
Hay vững nền tảng cho các em,
Ôi, đau khổ dồn hết vào chị đi,
Còn các em cứ lớn đúng lứa tuổi,
Chị thương mấy nhóc của chị,
Nhưng nhiều lúc chẳng chịu nổi,
Vẫn khóc ròng dòng sông,
Làm con người khó lắm,
Phải nói là làm được đâu,
Nhiều lúc càng tốt lại càng bị thử thách mà,
Sáng thức dậy chim muông,
Hót mà tưởng gì đâu,
Tưởng em mình hư,
Nghĩ ngay cách bảo ban,
Như là một giấc mơ,
Lòng không sợ nhưng vẫn sợ,
Ai mà mất đi sợ hãi,
Dám làm những điều không nên làm,
Người bị hại, sẽ phải mạnh mẽ thế nào!!!?
Để vượt nỗi sợ thời gian,
Người sợ xấu sợ đẹp,
Khiến cuối đời xấu như ma,
Kẻ đòi tốt, đòi xấu,
Thử thách tới lúc chết cũng khó qua,
Kẻ đòi ăn, đòi mặc,
Bao nhiêu cũng không đủ!!!
Gia đình ta chỉ thế thôi,
Cái gì cũng muốn đủ,
Chứ không nhất thiết có lại tham,
Nhiệm vụ xong nghỉ ngơi,
Tìm về nơi đất Tổ,
Tiếp tục nghĩa vụ đúng người,
Thầy cô có quyền đánh,
Nếu cha mẹ cho phép,
Nhưng cha mẹ nào dám nhìn con mình bị đánh đâu,
Vậy nên xa nhau lại thấy nhớ,
Gần lại lắm chuyện phiền,
Gia đình mỗi người mỗi việc,
Gặp vui, không tốt nhất đừng nói,
Gia đình mà dễ xa, hóa người dưng ngược lối,
Dù có ông có bà,
Trẻ vẫn mong cha mẹ yêu thương hơn,
Có lì lợm, không vâng lời,
Cũng mong cha mẹ để ý,
Thử lòng cha mẹ chút,
Cha mẹ còn khó qua,
Đường đời đầy thử thách,
Sao con vượt qua hết đây,
Con mong trên đường đời,
Có cha mẹ dõi theo,
Nếu thực được như thế,
Con mỉm cười hiểu rằng,
Chưa bao giờ con một mình,
Chắc chắn, trở ngại nào làm khó,
Khi thứ khó có nhất, con đã giành được rồi!!!
Chuyện lớn đã làm xong,
Giờ tiếp tục làm việc nhỏ,
Ở xa như người dưng,
Nay lại là người nhà!!!
CHÍNH THỨC XA NƠI NÀY, SẼ NHỚ NÓ CHO ĐẾN KHI GẶP LẠI!!! NÓ KHÔNG CÒN XA LẠ NHƯ THUỞ BAN ĐẦU VÀ KHỞI NGUỒN CHO MỌI CẢM HỨNG!!!
LÊ KIM
Sài Gòn, 11/4/21, 8:24.
No comments:
Post a Comment