Thursday, October 7, 2021

KẾT BẠN LÀ TẠO UY TÍN!!! Tin hiểu gia đình chọn bạn đố sai!!!!

Học hành đúng là cho thân, 

Lúc mới bệnh đúng là ngu ngơ cứ tìm tứ phương, 



Ba mẹ bảo dừng đọc đi, ta bảo bác sĩ kêu học mà!!! 

Bị lạm dụng là già, biết mình cần gì trẻ lâu!!! 

Kẻ toàn nghĩ chuyện bậy bạ, nhìn đâu cũng muốn lừa mình!!! 

Ôi anh tốt chiều em cả thảy, 

Cuối cùng hạnh phúc từ khẩu những kẻ ấy là gì!!? 

Ta đây lỡ lời một chữ, kẻ ấy tuôn ra câu mất hồn bạt vía ngay, 

Ta đây được nuôi dạy có học, 

Mỗi lời điều dựa kinh nghiệm mà hay!! 

Ca dao tục ngữ cầm tay, 

Kết hợp phân tích ra ngay hiểu lầm!!! 

Ta đây thể dục muôn phần, lời ăn lời nói suy nghĩ, ta suy kẻ đần chờ lâu!! 

Thốt ra bột miệng mà, thời gian ấy ta suy ra rồi!!! 

Cái hay đâu dễ có đâu, 

Muốn nhớ cũng phải nhờ vần mà theo!!! 

Thương thân thì nhớ mà suy, 

Nghĩ lâu ngu dốt, nhớ tầm là ra!!! 

Viết ra lung tung mơ hồ, 

Viết thêm nhiều nữa, lời hay do nhìn, 

Kẻ nào bột miệng lỡ làng, càng nói càng dở, hành vi bất thần bỏ đi!! 

Kẻ ác sao nói lời thiện lâu, 

Chúng sợ chứ ta chẳng sợ điều gì!!? 

Mang trong người bệnh nhiều suy,

Chứ không phải bệnh đau đớn khắp người mà mong chết cùng hại người mà ra!!! 

Học hành thứ chẳng ra hồn, 

Hồn bay phách tán, lòng lỡ ra rồi, 

Nhanh nhanh lừa người, ra đi tay trắng, do tuyên truyền hơn kẻ lừa, 

Lừa vài người hề hấn sao bằng cả làng biết tin, 

Giờ đây có đảo thành tinh, cũng lừa một giống, nói năng như kẻ dở mới tập đi tập chào!!! 

Thôi thì ai cũng ham học, ham chơi, ham bới, như gà hóc xương, 

Ai ham cái gì lòng cười, đừng ham giống cẩu, cẩu tha vào rừng!!! Do cười cùng nhau, 

Kẻ ác đang xấu thích đẹp liền, 

Người lương thiện thấy xấu biết sửa ngay chẳng chờ!! 

Cẩu lương là hạnh phúc mà la làng, 

Rồi thành lương cẩu quê độ làm sao!!? 

Ra đường thấy kẻ liếc ngang liếc dọc, 

Là biết kẻ ấy thích lân la mó sờ, 

Có điều những kẻ ấy lại nhát, không người thương, thèm khát ra vẻ như ai cũng sợ mình đấy thôi, 

Tuy nhiên những kẻ ấy thường bị hành, 

Trời hành cho dục vọng không ai chiều bằng, 

Hoặc là những kẻ hiền lành, lâu lâu đùa tí, bạn bè vui vui, 

Thôi thì biến thái cũng có thứ vui, nham nham nhở nhở, nhìn muốn đấm ghê!!! Bạn hiền, 

Bị người lớn không làm gương, 

Thôi thì con trẻ nhớ phòng thân giúp mình nhờ mẹ cha, 

Hãy trừng trị những kẻ ấy bằng, bằng lời nói cương quyết, và lòng chẳng sợ chi, 

Kẻ ấy phải sợ mình, chứ mình sợ hắn, leo lên đầu không chân bám hoài!! 

Bạn bè mà vui không đấm, chứ mà làm quá, ta né xa không chơi cùng đâu!!

Bê đê để dễ gần gái, ô môi bởi vì thân phận chẳng trai nào ham!! 

Đời này ông trời một mình khó quản, 

Cho nên cho con người tự quản nhau quản mình!! 

Vậy nên tự thân biết sai tự biết sửa, 

Sửa không được hỏi bạn có sao!?, 

Sợ là giấu dốt, chứ giúp đỡ nhau mình ủng hộ hai tay!!! 

Nhớ ra đường phải ngay, 

Đừng để kẻ xấu có cơ hội cướp mình làm sai!!! 

Thân ta cha mẹ ban cho, cớ gì dâng hiến hết cho kẻ người, 

Thân trai theo ta đời đời, là chồng của vợ, không sai lần nào!!!? 

Có sai mà để vợ sai, đợi kiếp nào sửa, chỉ có sai lầm sai lả thôi!! 

Cớ sao yêu người người chẳng yêu, bởi cái hiểu lầm sai cứ hết lần này lần kia!!! 

Đừng đợi kiếp sau, cũng đừng để ngày mai chẳng làm gì, 

Như giảm cân cứ đợi ngày mai là ngày nào!!?

Đẹp đẽ mình hưởng, người lạ cũng chẳng có cơ hội chê bai chà đạp, 

Duy là người đàng hoàng tính tốt, kẻ xấu cũng tự mà rời đi chẳng làm được gì mình đâu!!?, 

Có ai chê nhớ lánh xa, bạn thì đầy lắm, cớ sao bám hoài mà chẳng bị chê!!! 

Giờ phút ta đạt được thành công đầu, chính là kế hoạch được diễn ra lần nào cũng hợp tình hợp lí đó mà!! 

Kẻ nào dám tới lân la, ta có mà biết cũng không cần cãi làm gì cho xuôi xấu theo người!!! 

Đời ta biết xấu tốt, là do nỗ lực học nhờ nhìn nghe gấp nhiều, 

Chứ mở miệng ra có sai, ta cũng không biết mà sửa chỗ nào đâu!?! 

Tuy vậy ta vẫn phải nói, nên là biết rõ tường tận rồi đi đường quyền!!

Đường quyền ở đây là gì!!?

Là do sách vở, thích làm việc ta, 

Nhờ người không giúp chẳng sao!?, 

Sách vở thì nhiều, chọn lựa từ thầy nhà ta!!!

Chả nhẽ gia đình cha mẹ ông bà, chẳng có cuốn sách truyện nào đã qua ba đời mình sao!!? 

Phân loại kết hợp đi nào, chắc sẽ có cuốn nào hợp ta!!! 

Không thì hỏi bạn, bạn tra, cùng nhau đến lớp do thi cùng trường!!! 

Bạn học gì ta học đó, ấy đó mới gọi là bạn thân, 

Bạn thân bà tám rất vui, nhưng mà vui nhất là cùng thách đố học cao, 

Cha mẹ chẳng cần bảo ban, có bạn như thế, 

Chứ bao che là hỏng người!!! 

Bạn khác giới hay cùng giới có sao!!!? 

Nhưng mà khác giới hãy nhớ sẽ yêu nhau cùng dễ nghen, 

Cho nên làm gì mà mừng, cha mẹ hưởng phước là do nghĩ chắn suy cùng chẳng sai!!! 


Nay hai gia đình gặp nhau, con tôi là nhất, đừng cho kẻ nào hợp nữa nha con!!! 








Tại sao phải vừa chơi vừa học, vừa học lại vừa chơi!!?, 

Tại sao công ty có liên hoan party, cho mọi người gắn kết hòa đồng làm quen!!?, 

Tiền ai không cần, nhưng niềm vui động lực làm việc tiếp càng cần hơn!!! 

Nơi nào không bắt nạt, không coi khinh cấp trên, lòng tràn đầy năng lượng, người chủ nào cũng cần!!! 

Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, đó là uy tín, dù là gia đình hay làm ăn đều dùng uy tín mà bên nhau vững bền!!! 




Uy tín là khi lòng muốn ăn chặn, nhưng đầu vẫn cứ nghĩ cứ làm sao để trả lại, 

Uy tín là khi chưa đủ tiền để trả, ngày hôm sau có tiền là trả ngay, 

Uy tín là khi đúng ngày ta vẫn khó khăn, bạn tự tới bảo từ từ, nhưng lời cảm ơn xin lỗi đều là thật lòng, 

Bạn kêu tôi trả đi tôi sẽ dùng hết cách trả bạn nhanh nhất, bạn quên mất tôi mang ơn bạn suốt đời!!!! Không bao giờ quên món nợ ân tình ấy đâu!!! Có những món nợ là uy tín, có những món nợ là kết nối, có những món nợ khiến tôi và bạn là bạn thân, kẻ bắt chước nào có là bạn!!! 

Uy tín là khi những món nợ rất ít, giúp người khác lại nhiều, muốn mượn tiền lần sau vô cùng dễ nhưng hiếm khi mượn nhiều, 

Uy tín là làm ăn thật thà nhưng không ngu, nhưng kẻ hay ăn chặn lại thấy việc có làm mới có ăn là ngu, ta cũng khó hiểu lại!!! 

Uy tín là càng ngày càng phát triển thành đạt giàu có là trả xong hết nợ cùng luôn không chần chừ, 

Uy tín là khi biết lượng giá thành để món nợ vừa tầm dễ trả,

Uy tín là không dùng sự tội nghiệp để được thương hại, cũng không dùng sự ngạo mạn tỏ ra không cần nếu không được giúp, ai giúp ta ta chịu ơn trả lại, kẻ chẳng giúp, chắc cũng chẳng còn cơ hội làm bạn lần sau, biết ta nghèo không kẻ nịnh giàu nào thích dính vào!!! 

Uy tín là khi làm ăn phát đạt, mọi người cùng vui, có phân chia khônh đồng đều, quá trình làm việc tự nhìn nhau cố gắng, không nhiều chuyện, so sánh lung tung, ganh ghét ganh tị, bất kể có thế nào nhân viên cũng nhìn cách chủ, đồng nghiệp và tự tính toán đúng cho thứ mình được hưởng là công bằng hay không, không la hét bất đồng, quy chụp gây bạo động, 

Lần sau do nỗ lực được thưởng cao hơn thì vô cùng cảm kích mà nỗ lực nhiều hơn nữa,

Sự công bằng chính là do bản thân tự kiểm lại, đó là nội quy nên có, thử lòng nhân viên mà thôi!!! 

Nếu cấp trên sai cũng sớm bị đào thải, nỗ lực cố gắng trung thành thì không bao giờ sai, đó là uy tín để trở thành một người chủ mới có ích sau này khi ra riêng!!! 

Người chủ thành công nào cũng mong đợi một học trò như thế!!! 

Uy tín là khi làm chủ đáng được ngưỡng mộ vì có quá khứ vất vả huy hoàng, 

Uy tín là khi ai nhắc đến cũng đều là một người chưa bao giờ nhận mình là người tốt, chỉ mong mọi người cùng vui, gia đình hòa thuận, quan tâm mọi thứ từ những điều nhỏ nhất, 

Uy tín là khi đã làm được hơn mong đợi cũng không lên mặt dạy đời, bởi như vậy chẳng ai nghe cả, chỉ kể những câu chuyện kinh nghiệm cho mọi người tự suy ra cho bản thân mình mà thôi!!!! 

Uy tín là khi người khác có ghét đến đâu, cũng không kiếm được bất cứ điều gì mà đem đi biến tấu, họa thêm những điều không hay cả đời, bởi bạn bè tốt đều đã từng chứng kiến ta thế nào mà nghi hoặc cho kẻ bịa đặt, 

Họ thử lòng và nhận ra tốt xấu ngay và phải tránh kẻ nhiều chuyện ra, bởi có ngày cũng có thể đến mình bị như vậy không biết chừng, 

Uy tín là khi bạn bè nói chuyện với nhau, chuyện không hay thường nhanh chóng bị bỏ qua, chuyện vui cứ nối tiếp chuyện vui, mọi người trong nhóm ai cũng khiến cho câu chuyện trở nên tốt đẹp, mọi người lắng nghe nhau, đùa giỡn và hiểu rằng sẽ không tìm được những người bạn như vậy nữa, mà yêu mến suốt đời, uy tín duy trì gánh thật nặng, nhưng lại cảm thấy tự hào biết bao khi cùng nhau làm nên việc lớn sau này nhờ sống có uy tín, cũng do biết cách không phản bội bạn bè và gia đình!!! 



Uy tín là khi cả bọn gặp nhau, vẫn như lúc đầu, nhưng càng ngày càng trưởng thành, sẽ có những lúc nói toàn công việc, nhưng lại là bệnh nghề nghiệp, thực ra ăn uống vui vẻ thoải mái vẫn hơn!!! Ta biết ta lớn rồi!!! 

Kẻ nào chọn vai ác, phản bội, rõ là loại không ra gì, 

Bởi kẻ muốn chia rẽ sẽ không bao giờ làm được nên trò chống gì!!? 

Cuối cùng UY TÍN vẫn là kết nối bạn bè, giao tiếp để kết thêm bạn mới, miễn là bạn vẫn tin tôi tôi sẽ không làm bạn thất vọng!! 




Tình bạn trong đời chẳng phải mua, 
Nhưng để có uy tín trong tình bạn đẹp là điều cực kì khó, 
Nó phải mua bằng tất cả hành vi của bản thân trong đời, 
Nghe mua thấy kì nhưng nó gắn bó với giá trị con người đấy thôi,
Mua một món hàng không có giá trị, 
Như một lần bất tín vạn lần bất tín, 
Nhưng thứ mất rồi không có lại được, 
Hãy cẩn thận với những thứ quan trọng, như tình yêu vậy, 
Có lúc bảo không cần, nhưng lúc cần lại thấy phải trân trọng như vậy, 
Kinh nghiệm con người có dễ có không, hỏi bạn bè bạn mà xem!!? 

Uy tín à, 
Con còn nhỏ, 
Chưa bằng anh, kinh nghiệm đâu, 
Con hỏi lại rằng, 
Tạo sao!!? 
Cha mẹ bảo, 
Lớn rồi sẽ biết, 
Trong lòng con vô tư, 
Chẳng ái ngại,
Con còn ngây thơ, 
Lúc con biết chữ uy tín,
Anh kinh nghiệm phải nhường lối, 
Chào đón con, 
Bạn bè tốt thay, 
Tình yêu càng đẹp, 
Uy tín càng rực rỡ hơn, 
Lóa mắt người dùng, 
Nhưng con vẫn thận trọng,
Để khi sáng mắt, 
Họ biết con vẫn là uy tín!!! 


Eary Ly.... 


Dở nhất là tự cao tự đại,
Giỏi nhất là biết rõ khả năng của chính mình, 
Tự biết khả năng của mình, chia sẻ kinh nghiệm sống, để mọi người cảm nhận bằng chính kinh nghiệm sống của mình!!!

Lòng người ai khó mà phân, 
Tự nhận mình giỏi, tưởng phân rõ ràng, 
Lòng người ai biết mà màng, 
Khóc ròng một cõi, vuốt tay tỉnh người, 
Nhận mình là người của trời, 
Cớ sao nhầm lẫn, tưởng người bê tha, 
Phạt thì thẳng tay ra, 
Thưởng thì nhỏ giọt, chẳng ma nào cần, 
Người thời ai oán không dừng,
Bảo thắng thế, sống cho mình ai thương!?,
Miệng chắc chắn, nhưng lòng thì không, 
Lo lắng sao lại bắt người nghe theo, 
Ta đây chẳng bảo mà theo, 
Theo cha theo mẹ, chẳng ai động lòng hay sao!!? 
Thân gái sao bằng thân trai, 
Nói ngang là ngang thế nào ai tin!!? 
Kẻ nói không làm thao thao, 
Một câu tại sao mà chẳng trả lời bởi vì!!? 
Khóc cho thân tàn ma chay!!! 
Ăn xong một bữa, dọn ngay chẳng chờ, 
Kẻ ăn bằng mắt, nói bằng tai, 
Nói lời chẳng ai hiểu, càng ngay cõi lòng, 
Cười thầm, than thở cửa mồm, 
Ai nghe thương là thấy muốn cầm dao lên,
Hại đời hại người dễ thay, 
Tạo chiến tranh cũng cần thời gian, 
Lòng tin với kẻ gian tham, 
Lúc hứa thì dễ lúc làm sợ ngay, 
Thân ta không giữ mặc ai, 
Thân ta giữ được, ai ai cũng còn đời sửa sai, 
Sai không sửa sợ lắm ai ơi!!?, 
Lúc đầu sung sướng, phần sau không dám nghĩ bàn, 
Có miệng để nói lời hay, 
Cớ sao nói mà không làm được vậy kẻ muốn thay trời hành hung,
Thân tàn ma dại rồi hung, 
Hung dữ đến nỗi cả làng sợ thay, 
Muốn làm gương cho ta học theo, 
Hãy làm điều tốt, sao cứ đi làm điều hung điều tàn,
Có kẻ làm ác gian tham, có vẻ hiểu chuyện, xuống giọng làm thân, 
Ta bảo giờ phút này, chẳng còn thân thiết nên cơm cháo gì!!? 
Hãy ngậm mồm lại, bỏ qua mặc giao lần này, 
Chiến thắng không màng, chỉ lo sửa thân cho đời sau hưởng chút hương trầm đời thương, 
Ai ngờ lòng lang dạ sói chẳng tha,
Cứ tạo thử thách, thân qua chẳng thần, 
Phong thái là của người ta, ép bản thân quá hóa ra sư tử Hà Đông, 
Sư tử nay là hổ thôi, 
Ta bắt được hổ giả nai làm người, 
Vào hang cọp đã rồi, 
Hổ lại sủa lắm nên đổi đời làm gâu, 
Gâu gâu ẳng ẳng suốt ngày, 
Ai mà không ngán, mà đuổi đi xa, 
Nói cho cái gì hay ho, nhất định đang bảo ngưng ngay chẳng tranh phần, 
Ta đây người rõ tượng tần, 
Cái gì hay ta thích nghe lắm cà!!! 
Nhưng mà chẳng thấy gì hay, ta lại nói tiếp ra ngay kẻ ấy muốn nói cái gì!!!? 
Sống sao để người khác nói thay, 
Rồi nhận vơ hết là là của mình, 
Tiếng thơm thì nhận, tiếng xấu thình lình trả ta,
Thôi thì ta bái phục kẻ tham, 
Thay đen đổi trắng, nào ra hình người, 
Trở mặt như trở lòng người, vạch áo khoe vú, rồi cười lả lơi,
Với hàng trai tráng mới vác mặt ra đời, toàn thấy thứ ấy, đời nào nên thân!!! 
Trong lòng ta lo lắng đủ điều, 
Cho con, cho cháu đời sau hình gì, 
Học ăn, học nói, học gói, học mở,
Chưa học đủ hết thuần thục khoe ta làm gì!!? 
Có phải lười biếng mặc giao bình thường, 
Thấy ta lắm kẻ tốt theo, khoe ra tốt cùng được hưởng chung giường hay sao!!!
Ta đây cười lắm kẻ vậy thôi, 
Ta vẫn chỉ một, chúng quy còn lại chẳng cần, 
Ai ai có cần, chẳng cần khoe, người cần tự theo, 
Ai ngờ bước vào mê cung,
Trời ra thử thách có nào là ta, 
Trời là kinh nghiệm sống mà, 
Gặp lắm mà chẳng biết người ra sao?, 
Bản thân khoe cũng gặp kẻ khoe, 
Lừa nhau vui lắm hay sao lừa hoài!!!?,
Đợi tán gia bại sản mới dừng hay sao!!? 
Thân gái tích góp bao đời đổi thân trai, 
Vậy mà sống ác làm sao!?, 
Trời lấy lại hết, không còn cái nịt che thân!!! 
Phân minh người tốt người tàn, 
Chỉ là đang phân thứ bản thân thích mà thôi, 
Ai chẳng thích làm giám đốc, chủ tịch, 
Nhưng cuối cùng chỉ là con của dân mà thôi!! 
Dân đòi gì phải phải thực thi, nhưng phải có pháp luật mang theo đi kèm!!!
Mắc công kẻ ác giả mặt đi thay, 
Lấy của dân tốt, biến dân thành thù của ta, 
Mất của khó lấy lại thay, 
Cho của rồi trở mặt nhanh hơn là chớp mắt luôn, 
Vậy nên cũng không sao!!?
Bởi vì kẻ đó chỉ được cho một lần, 
Còn con dân ta đượcncho muôn đời có sao!!? 
Có vạch áo rồi bỏ đi, dám mà quay lại bị chửi thúi mặt ra, cũng mà tự rời đi!!! 
Internet ngày nay cũng có phân minh, mặt trái kẻ xấu tự mình vạch áo cho người xem lưng, 
Cũng mà phải giả vờ thân thiện nhưng cũng chẳng được bao lâu, 
Nói lời than thở âu sầu, ra vẻ tội nghiệp, để người người động lòng mà theo,
Nếu thật lòng thì chẳng sao, nhưng mà lừa đảo, thì follow ảo tranh phần lừa lại luôn!!! 
Đòi mà người sinh ra từ Nhân Quả, thì chết cũng vì NHÂN QUẢ mà thôi!!! 
Bước vào thế giới xô bồ, tranh giành, lắm thứ che mờ mắt, 
Phải mà cẩn trọng giữ mình thì hơn, 
Cuối cùng biết chẳng giữ được, có đang cao có đẹp, cũng lánh mình mà rời đi, 
Ai ngờ có những kẻ khinh khi, cứ đâm đầu mãi, mất chi chính là mất mình, 
Mất mình vô giá thành không, bán thân rẻ rúng hơn món rau ngoài chợ trời, 
Giờ đem thân so sánh với đàn trai, hận trời hận người hận luôn thân cha mẹ ban cho, 
Hận giờ thì có ích gì, 
Vào hang cọp chẳng bắt được cọp thì để cọp ăn chỉ còn bộ xương khô trong hang làm mồ, 

Ta đây cảm nhận mười phương, 
Lòng miệng và viết tuôn ra có tần, 
Thần thái, khiến người mừng thầm, 
Nhưng ra ý nghĩa mừng gì mất luôn, 
Tiền bạc là thứ vô thần, 
Ý nghĩa mới nặng, trách nhiệm càng cao, 
Lòng giỏi dở cũng như sướng khổ, 
Kiến thức hợp lại cũng bằng kinh nghiệm mà ra, 
Ta đây lòng cảm thông mà, 
Nhưng mà trở mặt, ta cũng trở đầu dễ không!!? 
Nhưng kẻ đầu não là 0, bên ta cũng đầu não đều là không cả mà, 
Nói đời này chẳng công bằng hóa nói ta, 
Bởi lời ta nói đang được lòng người ta,
Một lời nói ra trách nhiệm cao hơn núi hơn sông, 
Nói sai người cười coi thường, ta nên nói gì!?, 
Đáng lẽ ta không nói gì, ấy lại bắt ta nói, ta đành dùng tâm mà khóc ròng đời ta!!! 
Khóc tỉnh người, ăn no say ngủ kĩ, ta nói lôgic, chẳng ai nghe mà đòi không,
Có một rồi, nói dễ hơn, ngày hôm nay có ai bảo không dễ nghe dễ hiểu nữa không nào, bà con!!?
Người giỏi nhìn được ra người tài, 
Người tài nhìn thấy được bên trong của mình, 
Ai bảo thằng này nói thần kinh, 
Ngày mai bảo con này ngáo đá nói nhanh, 
Biết điên khùng đừng nghe, nghe rồi điên theo, có gì phải lạ đây!!? 

Mù chữ là cho kẻ ác, ta là dân thiện, thiện từ trong tâm, 
Tâm an rồi muốn con an, học hành cho tốt, mẹ cha thưởng du hành thời gian cùng mình!!!! 
Già trẻ lớn bé, thời gian thành công càng dài, lòng con đầy kiến thức, tiền vào chẳng ngơi, 
Cơ ngơi hưởng một mình chẳng vui, mời bà con cô bác cùng tôi quay vòng thế gian, 
Chia đúng cho phần kẻ gian, nhận rồi nhớ sống sao đừng giống kẻ tham mà đần người ra không làm, 
Tôi mừng ý nghĩa, đời cùng mình vui!!!! 





" Tôi nói đồng bào có nghe rõ không!!? "
Sự mộc mạc giản dị của Bác khiến cho câu nói của Bác trở nên vĩnh cửu, khó có Chủ tịch nước nào được như vậy, 
Có đạo Bác Hồ sinh ra nhưng người ta quên mất Bác lại theo đạo Phật, một đạo lớn ngang tầm với đạo Chúa phương Tây, 
Bác cũng khuyên các cháu học tập tốt để Việt Nam sánh với Cường quốc năm Châu, chứ chẳng dùng sự khôn ngoan nào để phát triển đất nước!!! 
Luôn là học tập theo tấm gương Hồ Chí Minh đã hơn biết bao nhiêu sự mê tín dị đoan đến từ những kẻ có vẻ gần như vô học, 
Việt Nam vinh quang muôn năm, đã là sự chắc chắn cho nền độc lập Việt Nam từ thuở Bác ra đời và mất đi, đó là bằng chứng sống cho lăng Chủ tịch Bác mãi là vị chủ tịch kính yêu nhất cho cả nhân loại noi theo, 
Phương Tây họ đã tiếp nhận Bác như Vị lãnh tụ đáng yêu luôn nở nụ cười với trẻ thơ, với đồng bào và văn hóa hòa bình quốc tế, bình tĩnh tìm ra phương pháp đúng đắn cho chiến tranh và nghiêm túc với việc giành lại độc lập cho đất nước dù có là đi tù đi chăng nữa, Bác luôn tìm niềm vui trong cuộc sống để đối mặt!!! 
Những người như thế đều được cả thế giới tôn vinh, 
Từng là mầm non của đất nước, được sinh ra tại một đất nước khác nhưng lại yêu Việt Nam vô cùng bởi đó là cội nguồn của cả cha lẫn mẹ mình, 
Con yêu Bác như yêu Cha Mẹ mình muôn đời muôn năm muôn kiếp!!! 


LÊ KIM THÙY!!!! 


No comments:

Post a Comment